🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Còn đau không?"



"Hết đau rồi."



"Lừa người."



Có thể không đau được sao?



Nhất định là bị thương rất nặng, nếu không sao có thể không đi lại được chứ.



Tô Tô có chút cạn lời đối với kiểu đàn ông thẳng thắn mắc cỡ này, nhưng cô cũng vạch trân anh mà mang chậu đi rồi.



Cô đổ nước xong, cảm giác muốn hít thở bầu không khí trong lành một lát, vì thế cô đứng bên ngoài hành lang một lúc.



Cũng không biết cơn gió ác từ đâu thổi tới rồi cạ vật gì vào mắt, cô đưa tay dụi dụi vài cái khiến mắt đau nhói rồi mới đỡ một chút.



Cô soi gương thử, phát hiện không có gì roi mới cất chiếc gương nhỏ vào trong ba lô mang theo người, sau đó đến phòng làm việc của bác sĩ.



Một người chăm sóc bệnh nhân, thế nào cũng phải biết bệnh nhân rốt cuộc bị thương như thế nào, bị thương ở đâu nhỉ?



Còn bên này, Thường Dược Tiến đã nhìn thấy hết cảnh này rồi, anh ta ném tàn thuốc rồi bước vào phòng bệnh, nhìn Lận Xuyên đang đắp chăn rất kín, anh ta ngồi xuống nói: "Lão Lận à."



"Chuyện øgì thế?"







"Có phải anh chưa nói cho vợ anh biết chuyện anh bị thương ở đâu phải không?"



"Chỗ này, nói thế nào chứ?"



Gốc đùi suýt nữa làm tổn thương tính mạng của anh, cho nên bây giờ anh không thể rời khỏi giường, bởi vì không phải xương bị thương, mà là cái chân động đậy một cái thì đụng vào, và sau đó là đủ loại đau đớn.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731749/chuong-116.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.