Lúc cô đang hoài nghi thì thấy hai cô y tá sầm mặt và một người ở đằng sau đang lau nước mắt đi ra, vừa đi vừa nói:
"Thủ trưởng này tính tình sao lại cố chấp như vậy, đây là bệnh viện, anh ta còn phân biệt nam nữ, lúc hôn mê không phải y tá băng bó cho anh ta đấy sao?”
"Là bác sĩ băng bó đấy, lúc khiêng anh ấy đến thì vẫn còn ý thức, sau đó không cho những cô y tá như chúng ta lại gần." Một cô y tá nói.
"Bảo thủ thật."
Nhìn bọn họ đi ra, Tô Tô đột nhiên hiểu ra tại sao Lận Xuyên cứ mắc cỡ khi ở trước mặt mình như vậy, nhưng mà lúc kết hôn anh cũng rất mạnh bạo đấy, cũng không nhìn ra được tính bảo thủ như vậy.
Không lễ, anh còn muốn giữ thân mình như ngọc vì mình sao?
Cô suýt nữa bị mình chọc cho cười, sau đó đột nhiên trong đầu lóe lên một tia sáng.
Không cho y tá xem nhất định chỗ bị thương có chút không được tốt, đàn ông cũng chỉ có một chỗ đó không thể cho người khác xem thôi, cho nên chỗ anh bị thương là vị trí quan trọng phía dưới eo, trên vị trí đùi sao? Tô Tô ôm mặt mình, mặc dù biết sẽ không trở thành thái thám, nhưng cô cứ cảm thấy Lận Xuyên thật xui xẻo.
Không cho nữ đồng chí vào thì cô tự giác đứng đợi bên ngoài vậy, cho đến khi các bác sĩ đi ra thì cô mới tự giới thiệu sơ qua bản thân, sau đó hỏi thăm tình hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731748/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.