"Người ta cũng vì chuyện trong thôn, bà yên tĩnh một chút đi."
"Không được, tôi phải nhắc nhở bà ta..."
"Bà nhắc nhở cái gì chứ?"
Mẹ Lận trừng ông ấy một cái, nói:
"Đương nhiên là bảo bà Tôn Anh đó cẩn thận chăm sóc Tô Tô rồi, đừng để xảy ra chuyện gì."
"Bà bớt chút đi, chuyện chưa đâu vào đâu cả. Bà rêu rao khắp nơi, đến lúc đó phải làm sao?" Lỡ như không có, thế không phải là nói suông sao?
Mẹ Lận nghĩ cũng phải, nhưng bà ấy vẫn lo lắng nói:
"Cháu của tôi, đừng xảy ra chút chuyện gì mới được."
Lận Hải ở bên cũng nghe thấy, cậu thò đầu ra nói:
"Cháu cái gì thế?"
Lận Giang cũng nghe thấy rồi, cậu bé vội vàng chạy lại nói:
"Cháu gái của con làm sao thế?"
Lận Sơn bỏ cặp sách xuống, đối với đứa cháu gái này cậu ta cũng rất quan tâm. Trong nhà nhiều con trai như vậy, thật sự hy vọng có một cô gái để yêu thương, cho nên cậu ta chầm chậm đi lại, nói:
"Cháu gái có nguy hiểm gì sao?"
Mẹ Lận trừng mắt một cái và nói:
"Ai nói với tụi con là cháu gái thế? Tụi con còn đám nói lung tung, xem mẹ có xé miệng may đứa không."
Đây là đứa con đầu của con cả, không chừng người ta thích con trai đấy. Kết quả bị thằng con trai thối nhà mình nói, làm cứ nhắc đến con gái mãi.
Mặc dù con gái cũng tốt, nhưng người ta đều mong con trai.
"Chính là cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731731/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.