Nhìn thấy Bạch Như Ngọc kiên trì như thế, Lý thúc cũng không tiện nói gì nhiều. Huống chi dùng thân phận của Bạch Như Ngọc, trong thành Vạn Kiếm này quả thực cũng sẽ không có nguy hiểm gì. Lúc này Lý thúc mới mang theo người rời đi trước.
Bấy giờ Bạch Như Ngọc không khỏi lộ ra một nụ cười đắc ý, đồng thời bước nhanh về hướng Tô Tử Mạch vừa mới rời đi. Mà lúc này Tô Tử Mạch đã tìm được một khách điếm để ở lại.
Sau khi bước vào phòng, Tô Tử Mạch chợt thấy thời gian còn quá sớm bèn quyết định trước tiên ra ngoài dạo một vòng trong thành thăm dò cho rõ ràng vị trí hoàng cung, như vậy chờ đến ngày mai là có thể trực tiếp lên đường tiến vào bên trong hoàng cung kia để tiến hành điều tra.
Khi Tô Tử Mạch ra khỏi khách điếm, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Bạch Như Ngọc. Tô Tử Mạch không kìm được cảm thấy đau hết cả đầu. Nhìn dáng vẻ Bạch Như Ngọc này thật đúng là quấn lên người nàng.
Lúc này Bạch Như Ngọc cũng nhìn thấy Tô Tử Mạch, vội vàng bước lên phía trước nở nụ cười chào đón, nói: “Tô cô nương, ngươi ở lại khách điếm này sao? Không biết ngươi muốn ở lại thành Vạn Kiếm bao lâu? Không gạt ngươi, có thể nói là tại hạ khá là quen thuộc với thành Vạn Kiếm này, nếu cô nương muốn du ngoạn trong thành Vạn Kiếm, tại hạ nguyện ý làm người dẫn đường cho cô nương.”
Vốn dĩ Tô Tử Mạch muốn đuổi Bạch Như Ngọc đi, nhưng vừa nghe thấy hắn ta nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869908/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.