Đám người bọn hắn cũng không phải đối thủ của Bảo Bảo, bây giờ Cửu Vương gia lại không chịu giúp đỡ, chẳng lẽ thật sự phải ngủ một đêm bên ngoài trong thời tiết giá lạnh thế này sao? Sẽ xảy ra án mạng đó!
Lúc này Âu Dương Bá Thiên hối hận không thôi. Nếu như sớm biết bây giờ sẽ như thế này, lúc nãy cậu ta không nên nói chuyện với Cửu Vương gia kiểu đó.
Thấy dáng vẻ của Cửu Vương gia hiện giờ, e là cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho mình. Nghĩ đến đây, Âu Dương Bá Thiên cắn răng, nói thẳng với Cửu Vương gia: “Cửu hoàng thúc, chuyện lúc nãy là con không đúng trước. Bây giờ người đối xử với con như vậy, con cũng không thể nói gì hơn. Nhưng dù sao thì con cũng là chất tử của người. Con cũng không hy vọng xa vời người sẽ nói giúp con, nhưng người có thể cho con mượn một vạn lượng vàng không?”
Âu Dương Bá Thiên vừa dứt lời, Cửu Vương gia không khỏi sửng sốt. Đầu óc của tên nhóc này xoay chuyển cũng đủ nhanh đấy, thế mà lại nghĩ đến chuyện mượn tiền.
Lúc này, Cửu Vương gia nhìn qua phía Tô Tử Mạch. Mặc dù Cửu Vương gia không lên tiếng, nhưng trong ánh mắt lại mang theo ý thăm hỏi.
Tô Tử Mạch vừa thấy vẻ mặt này của Cửu Vương gia, lập tức hiểu được. Xem ra Cửu Vương gia đang trưng cầu ý kiến của Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch vốn cũng không muốn nhúng tay vào ân oán giữa Bảo Bảo và Âu Dương Bá Thiên, chỉ là một loạt hành vi vừa rồi của Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869710/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.