Vào lúc Tô Tử Mạch cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, nàng đang chuẩn bị hỏi chuyện Bảo Bảo, Âu Dương Bá Thiên lại chủ động nói chuyện với Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch nghe xong nhìn về phía Âu Dương Bá Thiên, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: "Ngươi là ai? Các ngươi đã bắt cóc Bảo Bảo sao?"
Khó khăn lắm mới tìm được Bảo Bảo, cơn giận dữ trong lòng Tô Tử Mạch vẫn chưa nguôi, theo bản năng nàng đổ tội khiến Bảo Bảo không thể về nhà đúng giờ cho Âu Dương Bá Thiên.
Âu Dương Bá Thiên vừa nghe xong vội xua tay phủ nhận: "Người hiểu lầm rồi, ta là Âu Dương Bá Thiên, là bạn học của Tô Bảo Bảo, Tô Bảo Bảo vừa rồi sau khi tan học vẫn luôn chơi đùa cùng ta, vì vậy mới làm lỡ thời gian, bây giờ người đến rồi thì tốt quá, người mau đưa Bảo Bảo về đi."
Âu Dương Bá Thiên vừa giậm chân vừa vội nói, Tô Tử Mạch thấy Âu Dương Bá Thiên mặc chiếc áo mỏng manh, cậu ta lạnh đến mức môi cũng đã xanh tím, trong lòng nàng cũng lập tức đoán được sơ sơ.
Lúc Tô Tử Mạch ngoảnh đầu nhìn về phía Bảo Bảo, Bảo Bảo chỉ cúi đầu không dám nhìn thẳng vào nàng, Tô Tử Mạch lại càng chắc chắn những gì nàng đang nghĩ trong lòng.
Chắc chắn là vừa rồi Bảo Bảo đã ức hiếp Âu Dương Bá Thiên này, nếu không phải mình đến kịp thì Âu Dương Bá Thiên và thuộc hạ của cậu ta không chừng đã lạnh cóng thành cái gì rồi, đương nhiên bọn họ sẽ rất mong nàng mau chóng đưa Bảo Bảo rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869709/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.