“Ngươi nói gì? Tô Tử Mạch và Bảo Bảo cùng nhau vào phủ của Cửu Vương gia, còn có tin đồn Bảo Bảo là con riêng của Cửu Vương gia ư?”
Sắc mặt Dạ Ly Thần u ám, toàn thân trên dưới đều lộ ra một luồng sát khí mãnh liệt. A Mông thấy thế thì không khỏi cúi đầu, trong lòng hối hận không thôi.
Nếu như sớm biết Dạ Ly Thần sẽ có phản ứng lớn như vậy, lúc nãy ông ta nên nói uyển chuyển hơn một chút, có lẽ Dạ Ly Thần sẽ không tức giận như bây giờ.
Mặc dù trong lòng rất hối hận, nhưng đối diện với sự dò hỏi của Dạ Ly Thần, A Mông cũng không dám nói dối nửa câu, chỉ có thể gật đầu nói: “Không sai, nhưng mà thần tôn đại nhân, những chuyện này đều chỉ là lời đồn trên phố phường, không hẳn là thật. Tô tiểu thư không giống kiểu người như vậy.”
A Mông vội vàng nói lời tốt thay Tô Tử Mạch. Dạ Ly Thần lại rơi vào trầm tư, cũng không biết rốt cuộc là đang nghĩ gì trong lòng.
A Mông thấy thế, không dám nói thêm câu nào, chỉ có thể cuối đầu đứng bên cạnh đợi. Cũng không biết trôi qua bao lâu, Dạ Ly Thần cuối cùng cũng hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi và bản tôn cùng nhau đến chỗ của vương gia chó má gì đó, bản tôn phải xem thử hắn ta có bản lĩnh gì!”
Sau khi nói xong, Dạ Ly Thần lập tức phất tay áo đi trước, A Mông vội vàng theo sau lưng Dạ Ly Thần. Hai người rất nhanh đã đến ngoài phủ của Cửu Vương gia.
“Thần tôn đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869711/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.