Đoạn Tranh vừa nghe tới đây đã bỗng mừng ra mặt, lúc này mới đứng lại.
Tô Tử Mạch thấy thế cũng thở phào nhẹ nhõm: "Được rồi, bây giờ ngươi thu thập tàn cuộc giúp ta một chút đi, nhanh chóng lấp miệng hố này lại."
Tô Tử Mạch vừa nói xong, Đoạn Tranh đã lập tức nghe theo lời nàng dặn dò mà cặm cụi làm việc, rất nhanh sau đó đã dọn dẹp sạch sẽ đống bừa bộn.
"Tô nãi nãi, ta đã dọn dẹp xong xuôi theo yêu cầu của người rồi, người có muốn kiểm tra một chút không?"
Đoạn Tranh bày ra vẻ lấy lòng, Tô Tử Mạch vừa nhìn đã biết được suy nghĩ trong lòng hắn ta, trực tiếp móc ra từ trong Thương Hải Châu một quả mìn đưa cho Đoạn Tranh.
"Ngươi cầm đi, thứ này khi nào cần dùng thì ngươi tháo cái chốt này ra rồi đặt trên đất, chỉ cần có người đạp nên thì nó sẽ tự động nổ, rất đơn giản."
Đoạn Tranh nghe thế bèn vội vã duỗi hai tay, cẩn thận nhận lấy quả mìn từ trong tay của Tô Tử Mạch. Một bên nhìn ngắm quả mìn kỹ lưỡng, một bên lại nói với nàng: "Tô nãi nãi, pháp bảo này của người lợi hại như vậy, thế nên gọi là pháp bảo cao cấp rồi nhỉ."
Tô Tử Mạch nghe thế lại không khỏi sững sờ, thứ đồ chơi này vốn không phải ở thế giới này, hẳn cũng không được tính là pháp bảo gì đâu.
Nhưng mà Tô Tử Mạch cũng lười giải thích, chỉ thuận miệng nói: "Cứ coi là vậy đi, nói chung ta đã thực hiện lời hứa cho ngươi rồi, ngươi giữ cho cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869673/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.