Tiễn đoàn người rời đi, Hiểu Linh vung bút viết ra một số cách kết hợp với bún tạo thành các món ăn khác. Nào là bún chả, bún trộn, bún cá chấm… Các món ăn cô chỉ viết công thức cơ bản rồi đưa cho Ngọc Lan để đầu bếp thoải sức sáng tạo nghiên cứu sao cho phù hợp. Nhưng Ngọc Lan đương nhiên không yên tâm về vị mà đầu bếp sẽ tạo ra nên hẹn Hiểu Linh một tuần sau trở lại sẽ cùng nàng nếm thử các món ăn ấy. Hiểu Linh cũng đã lâu chưa thử lại những món ăn ấy nên sảng khoái nhận lời mời. Có điều lần này Ngọc Lan không hề nói đến chuyện trả thù lao cho Hiểu Linh mà cô thấy trời đã muộn nên đi về mà quên luôn việc hỏi thăm về nơi đặt mua các nguyên liệu xây nhà.
Khi về đến nhà, ngồi vào mâm cơm, Hiểu Linh mới sực nhớ ra chuyện mình đã quên mất, thôi đành để tuần tới lên trấn rồi nhờ Ngọc Lan tỷ vậy.
Sáng. Khi nhà Hiểu Linh đang bắt đầu những công việc quen thuộc hàng ngày thì tiếng xe ngựa lọc cọc dừng ngay trước cửa. Hiểu Linh và Tiểu Đông ngẩn người chưa hiểu chuyện gì thì Ngọc Lan ngồi bên ngoài xe ngựa đã nhảy xuống, Trần Vân Sương sau đó cũng xuất hiện. Hiểu Linh vội ra mở cửa chào hỏi:
- Làn gió nào đưa Vân Sương huynh tới hàn xá vậy?
Vân Sương cười:
- Đương nhiên là làn gió lành đưa ta đến đây rồi. Hôm nay ta thật sự là phải đến tận nhà muội để cảm ơn muội chuyện ngày hôm qua và bàn với muội vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362597/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.