Vốn tưởng lượng thức ăn chuẩn bị cho quân lính đã đủ nhiều nhưng sức ăn kinh người của bọn họ khiến Ngọc Lan toát mồ hôi mua gấp đồ bổ sung, cũng may họ ai cũng lửng dạ nên yêu cầu không cao chỉ thêm mắm tôm, bún và giò chả cũng đủ.
Mấy người ở nhã gian ăn uống đầy đủ thì dừng đũa. Tiểu nhị đứng một bên hầu hạ thấy vậy vội vàng dâng tráp trầu cau và trà lên. Nàng cung kính nói:
- Thưa quý khách, chưởng quầy có dặn tiểu nhân hầu trầu sau khi các ngài ăn xong cho sạch miệng ạ.
Lý Chiêu khẽ gật đầu. Đúng là khi ăn mắm tôm rất đưa miệng nhưng dư vị để lại không mấy khiến người ta dễ chịu. Bà không nghĩ chưởng quầy nơi này còn chu đáo đến vậy.
Người tiểu nhị được sự chấp thuận của khách hàng thì nhẹ mở nắp tráp, nói:
- Chưởng quầy đặc biệt dặn dò phục vụ trầu vàng cho quý khách. Lá trầu được tuyển rất kỹ càng, dày dặn, cay nồng. Quý khách ăn vào đảm bảo cảm thấy khuôn miệng sạch sẽ, môi thắm nước trầu.
Lý Chiêu cười cười. Mấy tiểu nhị này thật dẻo miệng. Bà nhón một miếng trầu kèm cau đưa vào miệng nhai. Vị cay nồng của lá trầu lập tức xông lên mũi. Vôi mặn vừa tới, miếng cau giòn ngọt. Sức nóng của miếng trầu lan tỏa trong miệng rồi theo huyết quản chạy tới toàn thân.
Thấy vị chủ tọa đã ăn, người tiểu nhị bưng tráp tới cho người thứ hai rồi đến ba hộ vệ còn lại. Chén trà cũng được rót sẵn để một lát cho nguội bớt.
Lý Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362596/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.