Hiểu Linh một mình ngồi ở bậc hè thưởng thức bát nước chè xanh, nhìn xuống gian nhà dưới đông vui nhộn nhịp. Hôm họp làng, Hiểu Linh đưa ý kiến làm máy tuốt lúa công của làng vô cùng được hoan ngênh. Vị tiên chỉ của làng còn ngay trước mặt mọi người khen ngợi Hiểu Linh biết đại nghĩa, lo cho người dân. Chuyện này làng chắc chắn sẽ có thưởng. Không những thế, bà còn nói sẽ viết lá thư cho huyện lệnh để mở rộng thứ này cho toàn dân. Giúp ích được cho nông nghiệp không chỉ Hiểu Linh được ghi nhận công lao mà làng Trần gia cũng được nức tiếng. Ngày hôm đó đình làng vui chưa từng có. Và cũng từ ngày hôm đó địa vị của Hiểu Linh ở làng Trần gia này cao hơn rất nhiều. Phần lớn mọi người đều gọi cô là Phạm tu văn. Đi tới đâu cũng được người làng chào hỏi. Cô không còn là cái bóng mờ nhạt của cái làng này nữa.
Địa vị của Hiểu Linh lên thì địa vị Phạm gia cũng tăng theo. Các gia đình trong làm cũng qua lại nhà cô nhiều hơn. Tiểu Đông cũng dần có một vòng tròn nhỏ của mình. Hắn cười càng lúc càng nhiều. Tiểu Hàn và Lập Hạ cũng không ngoại lệ. Hai đứa nhỏ trở thành người vô cùng được hoan nghênh trong đám trẻ con. Phạm gia đột nhiên nhộn nhịp hơn nhiều lắm.
Hôm nay Hiểu Linh sửa soạn trầu rượu cùng tiền để sang nhà Lý trưởng hỏi về chuyện mua đất. Danh tiếng của cô đang rất tốt, tranh thủ đợt này mua là hợp lý nhất rồi.
Cánh cửa gỗ nhà Trần lý trưởng đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362553/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.