Hiểu Linh không biết khả năng nhiều chuyện của nữ nhân nơi này lại mạnh mẽ đến vậy hoặc do chuyện cô tạo ra chiếc máy tuốt lúa làm họ phấn khích mà ngay ngày hôm đó câu chuyện một truyền mười, mười truyền trăm lan khắp cả làng cả tổng. Ngày hôm sau, mấy người cùng đội với Hiểu Linh đã sang nhà cô từ rất sớm để cùng mang đi chiếc máy tuốt lúa. Bọn họ dù háo hức đến mấy cũng không thể tự tiện đến nhà Trần Ngũ Nương mang nó đi khi chưa có sự đồng ý của Hiểu Linh. 
Hiểu Linh đương nhiên không phải tốn chút sức nào để vận chuyển cá máy ấy. Tất cả đã được người cùng đội lo lắng. Máy tuốt còn chưa tới cổng nhà Trần bá mẫu, Hiểu Linh ngẩn người vì có rất nhiều người đứng chờ ở đó. Không nhẽ có ca bệnh đột xuất nào ư? Nhưng cũng không thể tập trung đông đến vậy. Vừa thấy Hiểu Linh, mọi người đã xôn xao: 
- Tới rồi… tới rồi kìa. 
- Rốt cuộc cũng tới rồi. Hôm qua ta nghe kể quá sức hấp dẫn, hôm nay còn chưa chuẩn bị đập lúa bên kia mà phải chạy sang đây xem trước mới được. 
- Đúng đúng.. ta cũng là như vậy. Tranh thủ xem một chút rồi về… Có khi nên này xong rồi cũng có thể mượn máy tuốt một chút 
- Xí.. ngươi nói dễ nghe như vậy. Ngươi quan hệ tốt với Phạm tu văn sao mà đòi mượn. 
Tới đây thì Hiểu Linh đã rõ mọi người tập hợp nhau ở đây làm cái gì. Cô bất đắc dĩ cười cười. Người nông dân a… luôn có tình yêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362552/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.