Tiếng mõ lốc cốc dường như làm bừng tỉnh mọi cảnh vật khỏi giấc ngủ trưa. Mấy người làng bắt đầu tập hợp nhau lại trên đường đê bàn bạc huyên náo về chuyện họp làng ngày mai:
- Các ngươi nói xem mười mẫu đất của làng thì thu hoạch mấy ngày thì xong nhỉ? ta đang định tranh thủ mấy ngày nhãn rỗi lên trấn kiếm việc mà xem ra không được rồi. Có khi phải để nam nhân trong nhà đi thu hoạch thôi.
- Năm nào cách vụ thu hoạch mười ngày nửa tháng là phải thu hoạch ruộng làng rồi. Đợt trước rảnh rỗi thì ngươi không đi, giờ lấy cớ gì chứ. Đừng có đùn đẩy nam nhân đi thay ngươi, mất mặt.
- Việc nhà ta để ai đi thì để, ngươi xía vào làm gì. Đằng nào mỗi nhà cũng chỉ cần ra một nữ đinh là đủ. Nhà ta không có người để hai nam nhân đi đã là hời rồi.
- Ây gu… sao có kẻ lại mặt dày như ngươi chứ. Nếu thế thì bữa lễ cơm mới ở đình làng ngươi có giỏi đừng vác mặt ra, để hai nam nhân nhà ngươi ra ăn a.
Hiểu Linh ngẩn người trong giây lát, những câu chuyện cũng đi xa dần. Tiếng guốc lọc cọc từ nhà dưới của Lưu thị kéo cô về thực tại.
Lưu thị lầu bầu:
- Ầy… già rồi, già thật rồi.. sao ta có thể quên mất chuyện thu hoạch ruộng làng được nhỉ.
Tiểu Đông nhà trên cũng lục đục trở dậy. Hắn mang theo tích nước chè cùng mấy cái chén ra chiếc chõng đầu hè.
- Thê chủ dậy uống chén nước.
Hiểu Linh lắc lắc cái đầu cho đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362535/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.