Vừa nói, Hiểu Linh dần đi về phía bọn họ. Hai nam tử nhìn thấy cô ban đầu lộ ra vẻ mừng rỡ nhưng ngay sau đó là có chút đề phòng, thu liễm lại. Chuyện này cũng khó trách. Bản thân họ đang khó bảo toàn, người đến cũng chưa chắc là người tốt, nhỡ đâu nhân cơ hội này bán họ đi thì không biết làm sao.
Khi lại gần hơn, Hiểu Linh nhân ra đây là một đôi chủ tớ vì trang phục cũng như cách cư xử của họ. Nam tử nhỏ tuổi hơn thường xuyên đánh mắt hỏi ý kiến của ngươi đang ngồi kia. Hiểu Linh cũng không vội vã lại gần họ mà đứng cách xa họ chừng 5 mét. Từ đây cô vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng thái độ trên khuôn mặt họ. Nam tử bị thương khi thấy cô đến liền thu chân mình trở lại, dấu kín sau tà áo, đây hẳn là con nhà giàu đi. Nam tử bị thương nhìn Hiểu Linh một lát, mỉm cười rồi nói:
- Cô nương phiền ngài giúp chúng ta. Ta bị thương ở chân, đi lại có chút khó khăn mà trời lại đang về chiều muộn, chỉ sợ đêm nay không gặp cô nương, huynh đệ ta phải ở lại trên núi rồi.
Hiểu Linh bước gần thêm một chút. Mỗi lần cô nhích lại gần, nam tử nhỏ tuổi lại càng nôn nóng tiến gần hơn tới chủ của mình. Hiểu Linh đứng cách hai chủ tớ chừng 2 mét, cô nói:
- Công tử bị thương ở chân. Có thể cho ta xem một chút được không. Tuy ta không phải là đại phu, nhưng ít nhất cũng biết qua về chấn thương bên ngoài, ta muốn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nu-ton-quoc/362461/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.