Triệu Nhị Cẩu mở miệng nói: "Con hỏi vị đại thúc ở bên cạnh rồi, tiền học phí của thư viện Nam Phủ một tháng là hai lượng bạc, còn phải mua giấy, bút, nghiên mực nữa, đầy đủ cũng phải tốn ít nhất một lượng bạc, nhà chúng ta học không nổi đâu."
Trình Loan Loan cười cười nói: "Chỉ cần các con muốn đi học, chung quy cũng sẽ có cách, vấn đề là, các con có muốn đi học không?"
Đáy mắt Triệu Tứ Đản hiện lên niềm khát khao: "Nương, con muốn đi học, nhưng mà đắt quá, nếu con đi học thì sau này trong nhà không mua nổi thịt ăn nữa phải không?"
"Vậy nương sẽ cố gắng kiếm tiền." Trình Loan Loan sờ sờ đầu hắn: "Trước tiên cho con đi học, con học xong về dạy lại cho đại ca, nhị ca, tam ca con, được không?"
Tứ Đản còn nhỏ, thích hợp đi học nhất, nàng đã muốn cho đứa nhỏ này đi học từ sớm nhưng vẫn không có cơ hội.
Hiện giờ trong tay coi như là có ít tiền, qua vài ngày nữa, gom đủ tiền học phí rồi có thể đưa Tứ Đản tới...
Đại thúc bên cạnh tốt bụng nhắc nhở: "Thư viện Nam Phủ chỉ nhận đồng sinh (thời Minh Thanh gọi đồng sinh chưa thi tú tài hoặc chưa đậu kỳ thi tú tài),mấy đứa con của ngươi chắc còn chưa biết chữ, chỉ có thể đưa đi học vỡ lòng thôi."
Trình Loan Loan che mặt, được rồi, thư viện Nam Phủ quả thật không nhận học tử vỡ lòng, nhưng mà trong thôn không có trường tư, học đường gần nhất ở thôn Trình gia, đánh chết nàng cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838832/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.