Bầu trời không mây.
Ánh trăng rất sáng, chiếu sáng một mảnh trời đất.
Triệu lão thái thái đang ngồi trong sân bó cỏ khô.
Bà tranh thủ ngẩng đầu nói: "Bên đại bá nương của các cháu nuôi ba con gà, hai mươi con vịt, giữa trưa cho ăn nửa sọt rau dại là no, việc này ai rảnh giúp chút đi."
Xuân Hoa là cháu gái lớn nhất nhà lão Triệu, loại việc này từ trước đến nay đều là nàng làm, nàng đang muốn mở miệng đồng ý thì đã bị Tôn thị kéo một cái.
1
Tôn thị cười lạnh trong lòng, đại tẩu buôn bán lời nhiều bạc như vậy cũng không chia cho bọn họ, vậy mà còn muốn bọn họ cho gà vịt ăn rau dại, mơ gì vậy.
Trong lòng lão thái thái quá thiên vị, cả nhà đại tẩu cũng đã dọn ra riêng rồi vậy mà còn muốn sai phòng bên này giúp làm việc, dựa vào cái gì, chỉ vì đại tẩu sinh được bốn đứa con trai sao? Nghĩ đến đây, trong lòng Tôn thị vô cùng chua xót.
1
Bây giờ nàng ta gần như không sinh con được nữa, ngay cả mang thai cũng không được....
"A nãi, để cháu qua giúp đại bá nương." Hạ Hoa chủ động mở miệng: "Cho gà vịt ăn no là được phải không ạ, còn làm gì nữa không?"
Triệu lão thái thái nghĩ rồi nói: "Giúp đỡ dọn dẹp nhà cửa một chút, dọn dẹp sạch sẽ phân gà phân vịt, đại bá mẫu cháu nói sẽ cho người giúp đỡ hai văn tiền một ngày, ta lấy một văn tiền, còn lại một văn tiền cho cháu giữ."
Hạ Hoa không thể tin được: "Nửa sọt rau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838831/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.