Khi tôi thoát ra khỏi suy nghĩ của chính mình thì hai người họ đã cãi cọ xong xuôi, thậm chí đến kế hoạch ăn uống ngủ nghỉ đêm nay thế nào cũng đã phân công rất rõ ràng.
Tôi ngồi ngơ ngác bên chân con chim quái dị to bằng một chiếc xe tải cỡ trung mà nhìn hai người họ lăn xăn bận rộn.
"Hay là để chị đi nhặt củi nhóm lửa nhé!"
Tôi sờ sờ mũi, quyết định phải tìm một công việc gì đó để làm. Thế nhưng khi tôi chỉ vừa đứng dậy, còn chưa đi được bước nào thì đã nghe thấy giọng nói của Cảnh Mặc: "Không cần đâu, chị cứ để em làm là được!"
Sau đó Cảnh Mặc chạy vội đến chỗ tôi rồi dìu tôi ngồi xuống, miệng còn không quên nói rằng: "Chị vừa mới tỉnh lại không lâu, cơ thể còn chưa linh hoạt. Chị cứ an tâm ngồi đây nghỉ ngơi, những chuyện khác cứ để em lo là được!"
Tôi có chút ngỡ ngàng, đang định phản bác lại, rằng tôi cũng đã tỉnh dậy được một thời gian rồi, hiện tại tình trạng cơ thể rất tốt. Mà cái việc nhóm lửa này cũng có vất vả gì đâu, chỉ cần vận dùng dị năng một chút là xong ấy mà!
Thế nhưng tôi còn chưa kịp lên tiếng thì Thụy Hân, người đang vô cùng bận rộn với việc sơ chế thức ăn đã nói hộ lòng tôi: "Chị ấy đã đỡ nhiều rồi mà! Nhóm một ngọn lửa sẽ không khiến chị ấy lăn đùng ra chết đâu!"
Mặc dù cách nói của Thụy Hân khá là thô thiển, thế nhưng xét ra cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-dai-phan-dien/3563599/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.