Câu chuyện của Thuỵ Hân bắt đầu từ lúc hai anh em bọn họ lần đầu tiên gặp chúng tôi, đó là cái ngày mà tôi đã tự đốt cháy sinh mệnh của chính mình để đi tìm sự giải thoát.
Ngày hôm đó, khi vừa trải qua một trận chiến quyết liệt với xác sống vào buổi tối hôm trước, đoàn người của Thuỵ Hân đã kiệt sức và đang nghỉ ngơi bên trong một căn nhà nào đó thì bỗng nhiên họ nghe một loạt những âm thanh vang dội phát ra từ cách đó không quá xa, sau đó là lũ lượt những tên xác sống ồ ạt tràn về phía bên đó, khiến cho tất cả những người chứng kiến sợ đến điếng cả người, không có một ai dám cử động mạnh.
Lúc đó có một người trong đoàn đã đưa ra một đề xuất, rằng tranh thủ nhân lúc xác sống đang tập trung về con đường kế cạnh thì bọn họ nên nhanh chân chạy trốn, nếu không đợi đến lúc đám xác sống kia phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ thì sẽ không còn ai có thể chạy thoát nữa cả.
Đa số mọi người đều đồng tình với đề xuất này. Thế nhưng mà, với số lượng xác sống đang lững thững bước đi trên khắp các con đường thì chẳng có gì đảm bảo rằng bọn chúng sẽ không đột nhiên tấn công bọn họ.
"Thế thì chỉ còn một cách," một gã đàn ông nói, "cứ đưa cho bọn chúng đủ số lượng con mồi mà bọn chúng cần thì những người còn lại sẽ có đủ thời gian để chạy trốn!"
Đây chính là một ý kiến tồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-dai-phan-dien/2921863/chuong-64.html