Ban đêm.
Mây đen thi nhau đến ở trên đỉnh đầu che mất ánh trăng, gió thổi nhàn nhạt.
“Rào rào” mưa cứ thế rơi xuống xối xả, mưa như trút nước, rơi xuống tạo thành những tiếng “lộp độp” trên hiên nhà. Không khí cũng vì thế mà lạnh dần.
Sấm chớp tạo thành những tia trắng xóa trên nền trời.
Những u ám cứ bủa vây lấy thân xác, cơn ảo mộng từ từ chiếm lấy cơ thể, ác mộng đòi mạng con người...
“Ngươi chết đi, mau chết đi. Tiện nhân, sao ngươi không chết theo mẫu thân ngươi.”
Âm thanh ngoan độc vọng tới, khung cảnh cổ xưa hiện lên. Trong sân nhà rộng rãi, một đám con nít bu quanh một đứa trẻ nhỏ hơn, cầm lấy cây lớn trong tay cứ thế đánh xuống, vừa đánh vừa mắng không chút thương tiếc.
Đứa trẻ bị đánh không dám ngẩng đầu, mái tóc dài của nó rũ xuống vì bị đánh mà rơi tán loạn, chỉ nghe tiếng khóc thút thít của nó đầy thê lương.
Cô bé bị đánh thấy tim xoắn lại, đau nhói. Nó cảm nhận thấy như khúc gỗ đó không phải đánh vào thân xác nó, mà hệt như là đánh vào tim nó, từng chút ăn mòn đi trái tim, nhịp đập tàn lụi rỉ máu.
Mẫu thân là nỗi đau lớn nhất của nó.
Nó rất tha thiết người mẫu thân chưa từng gặp mặt này. Dù chưa từng gặp, nhưng a di (dì) đã nói, mẫu thân rất yêu nó, thương nó, vì thế mới dùng sinh mạng đánh đổi mà sinh ra nó, muốn nó được thấy thế giới tươi đẹp, muốn nó sống tiếp cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-la-de-tim-chet/2110662/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.