"Em ăn nhiều vào, dạo giờ em gầy đi rất nhiều đấy"- Trí Khanh 
"Anh cũng ăn đi ạ" - Mộc Hạ 
"Anh gắp cho em nữa, anh quan tâm em này"-Thế Kiều 
Ngũ Sầm Thanh không nòi gì, hắn ta chỉ nhìn Trí Khanh. Trong ánh mắt ấy toàn là sự u sầu, Mộc Hạ liếc nhìn hắn vài lần. Mỗi lần nhìn tới toàn là ánh mắt này, ánh mắt luôn chỉ hướng về một người duy nhất. 
"Hạ Hạ, ăn đi em" 
"Da" 
Ngũ Sầm Thanh thu liễm, hắn ta lặng lẽ ăn cơm. Chợt trong chén của hắn ta lại có thêm một miếng thịt. Khi nhìn lên thấy rõ người gắp là ai, hắn ta chợt nở nụ cười nhẹ. Ánh mắt cũng theo đó lộ rõ vẻ hạnh phúc. 
*Thì ra là như vậy?* 
Mộc Hạ chợt nắm được trọng điểm, Manh Thế Kiều vẫn cứ nhìn chằm chằm cậu. Vì hành động thân mật quá mức của anh trai mà cậu chợt trở thành con mồi của cô ta. 
Cứ như thế mà sau bữa ăn hôm đó, nguyên một tuần liền hễ mà Mộc Hạ tách khỏi Trí Khanh thì cô ta liền làm khó cậu đủ đường. Ngũ Sầm Thanh thấy thế cũng ra mắt giúp cậu vài lần. 
"Cô muốn gì?" 
"Mày còn dám lên mặt với bổn tiểu thư à, mày sợ mày sống không đủ lâu hả" 
"Tôi không có làm gì đụng chạm gì tới cô, hà cớ gì nguyên một tuần qua cố cứ kiếm cớ làm khó tôi đủ đường vậy?" 
"Mày, chính mày là mối nguy lớn nhất của tao. Mày biết tao phải khó khăn lắm mới tiếp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3745616/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.