Trợ lý thấy điện thoại reo liền trở về bộ dạng nghiêm túc của mình, thấy trên màn hình là phong bì đỏ mấy trăm triệu kèm lời chúc. Trợ lý há hốc miệng nhìn Mộc Hạ đã rời đi. 
"Quả là hào phóng, tiểu thiếu gia ra tay cũng chất như gia đình mình vậy. Vậy là năm nay ấm nữa rồi hehe. Phải khoe với chồng yêu mới được" 
Sương sơn nhanh chóng gửi tin nhắn tới cho chồng yêu làm Phó Giám Đốc của mình - Mục Hiên. Trước người khổ là hai người Trí Khanh và Thảo Anh nhưng nay người khổ duy nhất chỉ có Tổng Giám Đốc nhà họ mà thôi. 
Cuộc sống đưa đẩy, nên chỉ có thể chúc anh Trí Khanh may mắn sớm tìm được định mệnh của đời mình. Vậy là giờ nhà họ Lý ai cũng cong hết, xác định vị trí rõ ràng bao gồm, Thảo Anh - công, Mộc Hạ - thụ, còn Trí Khanh đang nằm trong diện mập mờ. 
* Giờ nghĩ lại, cái công ty này cong cũng nhiều quá. Chắc trúng mánh rồi, chơ có công ty nào được như công ty nhà mình đâu chứ. Đúng là mảnh đất vàng vừa đắt xắc ra miếng vừa có dương khí dồi dào.* 
Mộc Hạ quay về phòng của anh Trí Khanh, vì vốn dĩ phòng chị Thảo Anh không thích hợp rồi. Có ai muốn tự ngược bản thân bao giờ chưa? 
"Em quay lại rồi à, phiền em xử lý công việc của thư ký Bác Hinh dùm anh nha." 
"Vâng ạ, anh cứ tin ở em" 
Trí Khanh khẽ cười, Mộc Hạ không nói gì thêm. Cả hai tự mình hiểu ý nhau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3744891/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.