Mộc Hạ rời đi, không khí trong phòng trở nên âm u lạ thường. Suốt mấy tiếng làm việc, cô vợ nhỏ của Thảo Anh không nói gì. Vẻ mặt cứ lạnh băng. Thấy vậy, Thảo Anh để đống hồ sơ qua một bên, kéo người ngồi lên đùi mình bắt đầu dỗ dành.
"Em sao vậy?"
"Em nào có sao?"
"Bảo bối, Như Như của chị. Em ghen đấy à"
"Ai nào dám ghen, cùng lắm người ta cũng chỉ là một thư ký quèn, xuất thân bình thường. Làm sao so được với thiếu niên xinh đẹp kia được"
Nghe thấy người yêu đang tránh móc mình, Thảo Anh cứ bật cười mãi. Hoá ra Tống Lan Như, cô người yêu nhỏ của cô đây là đang ghen với em chồng tương lai. Mà ghen cũng đúng thôi, vì vợ nhỏ của cô đâu biết Mộc Hạ là ai.
Nên với sức xác thương người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở. Cả nam lẫn nữ đều không kìm lòng được trước nhan sắc và giọng nói ngọt ngào đó thì việc vợ nhỏ ghen không có gì quá đáng cả.
"Em biết đó là ai không ?"
"Tình nhân mà Lý Tổng nuôi gần đây, hay là..."
"Em nghĩ chị là loại người gì vậy? Chị chung thủy lắm đấy"
"Chó mới tin chị, người giàu nhiều tật lắm. Thói hư gì cũng đủ cả"
"Trời, coi cô vợ nhỏ của tôi nói kìa. Đó là em trai cưng của chị đấy, bé con chị hay kể cho em nghe đó"
"Vãi"
"Môi xinh không nói tục nha"
Tống Lan Như thất kinh, đôi mắt to tròn nay lại mở to hết cỡ nhìn vừa dễ thương vừa hài. Dù đã nghe qua lời kể của Thảo Anh nhưng cái nhan sắc cô được diện kiến phải nói nó vượt ngoài sức tưởng tượng.
"Còn đẹp hơn những gì em tưởng tượng nữa"
"Tất nhiên, Út cưng nhà chị mà. Ai đụng vô em ấy thì không yên ổn sống nổi với Lý Gia đâu"
"Chủ của một nửa cổ phần nơi này, cũng là em ấy nhỉ?"
"Ừm, mà em ấy không tham mấy cái cổ phần đó. Nên hiện tại đều chia đều cho chị với anh Trí Khanh rồi"
"Uổng quá đấy, vào tay chị có mà...."
"Em nghi ngờ năng lực của chị đấy à"
"Em nào dám, mà bây giờ bé xinh đó đang làm công việc gì ạ?"
"Hạ Hạ ấy hả, em ấy đang làm minh tinh"
"Em trở thành fan của em ấy mới đi, chị xử lý đống hồ sơ đó đi"
Tổng Lan Như nhảy phắc dậy, cô thoát khỏi vòng tay của Thảo Anh rồi chạy đi mất. Để lại Thảo Anh ngồi trơ mắt bật cười trong phòng làm việc.
"Cảm giác mất vợ này là sao đây trời?"
Và nội trong ngày hôm đó mọi thông tin của Mộc Hạ đều bị Lan Như nắm bằng sạch, cứ như thế cố đá đít Thảo Anh xuống vị trí thứ hai. Không lộ chuyện có em trai thì thôi, tự nhiên lộ một cái liền mất vợ. Thảo Anh cũng bất lực lắm nhưng thấy bản thân cũng không khác gì cô vợ nhỏ nên đành câm nín luôn.
Đến trưa, Thảo Anh và Lan Như cùng nhau ăn cơm hộp Mộc Hạ nấu. Lan Như không ngừng khen đến không còn từ ngữ diễm lệ nào, thấy vẻ mặt hào hứng của cô mà Thảo Anh chỉ biết cười u mê.
"Ăn từ từ thôi, nghẹn bây giờ. Còn nhiều lắm"
"Nhưng mà...ngon quá chị ơi. Ngon hơn mấy chỗ nhà hàng năm sao chị dẫn em đi ăn nữa"
"Tất nhiên rồi, ai mà bằng được Hạ Hạ nhà chị cơ chứ"
"Haha"
Cả hai đã có một bữa trưa vui vẻ và đây ngọt ngào như thế. Quay lại văn phòng của Trí Khanh, cả hai đang cùng nhau ăn trưa. Thấy anh mình cứ thở dài rồi ngẩng ngơ mãi, Mộc Hạ biết là có chuyện nhưng không muốn nhiều chuyện bèn để bụng có gì hỏi chị Thảo Anh sau.
Cứ như thế bữa ăn kết thúc, Mộc Hạ về nhà. Trí Khanh đưa cậu xuống, nhìn xe rời đi mới an tâm quay trở vào. Mọi cử chỉ nhẹ nhàng, nâng niu này đều bị hai người nào đó nhìn thấy. Mỗi người mỗi vẻ đều nhìn chiếc xe cậu đi với một ánh mắt phức tạp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]