Mộc Hạ rời đi, không khí trong phòng trở nên âm u lạ thường. Suốt mấy tiếng làm việc, cô vợ nhỏ của Thảo Anh không nói gì. Vẻ mặt cứ lạnh băng. Thấy vậy, Thảo Anh để đống hồ sơ qua một bên, kéo người ngồi lên đùi mình bắt đầu dỗ dành.
"Em sao vậy?"
"Em nào có sao?"
"Bảo bối, Như Như của chị. Em ghen đấy à"
"Ai nào dám ghen, cùng lắm người ta cũng chỉ là một thư ký quèn, xuất thân bình thường. Làm sao so được với thiếu niên xinh đẹp kia được"
Nghe thấy người yêu đang tránh móc mình, Thảo Anh cứ bật cười mãi. Hoá ra Tống Lan Như, cô người yêu nhỏ của cô đây là đang ghen với em chồng tương lai. Mà ghen cũng đúng thôi, vì vợ nhỏ của cô đâu biết Mộc Hạ là ai.
Nên với sức xác thương người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở. Cả nam lẫn nữ đều không kìm lòng được trước nhan sắc và giọng nói ngọt ngào đó thì việc vợ nhỏ ghen không có gì quá đáng cả.
"Em biết đó là ai không ?"
"Tình nhân mà Lý Tổng nuôi gần đây, hay là..."
"Em nghĩ chị là loại người gì vậy? Chị chung thủy lắm đấy"
"Chó mới tin chị, người giàu nhiều tật lắm. Thói hư gì cũng đủ cả"
"Trời, coi cô vợ nhỏ của tôi nói kìa. Đó là em trai cưng của chị đấy, bé con chị hay kể cho em nghe đó"
"Vãi"
"Môi xinh không nói tục nha"
Tống Lan Như thất kinh, đôi mắt to tròn nay lại mở to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3744889/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.