Hôm sau, Mộc Hạ vui vẻ đem theo tờ giấy nhập học được để lịch sự và trang trọng trong phong bì màu xanh dương vô cùng tao nhã đưa tận tay cho hai mẹ con dì Phương. À quên nói mẹ của bé Lâm tên là Phương.
Và cậu cũng giải thích sơ qua về phường, kèm theo đó là một tờ giới thiệu tất tần tật.
{ Trường học này sẽ không lấy học phí của các em học sinh nằm trong diện hộ nghèo, hay có hoàn cảnh khó khăn. Mọi thứ đều miễn phí và công bằng thì trường sẽ nhận lại sự báo đáp bằng cách khuyến khích các em có học lực vượt bậc tham gia các cuộc thi tùy theo sở trường và đam mê của các em để nhận các giải thưởng lớn, nhỏ... mà các em mang về cho trường tùy vào năng lực của cá nhân em đó. Nếu không có thì chỉ cần ngoan ngoãn học tập và tuân thủ quy định là được.
Học ở đây các em sẽ được tiếp xúc với các thiết bị máy móc dạy học hiện đại và tân tiến nhất, ngoài ra các em còn được khám sức khoẻ miễn phí. Không chỉ chỉ các em mà còn đặc cách cho người thân trong gia đình nữa.
Ngoài ra chương trình dạy học đạt chuẩn, bài giải theo lối phát triển tư duy và sở trường chứ không gò bó khuôn khổ. Vẫn sẽ chia khu, nhưng ở đây là khu dành cho các em muốn thi đại học và khu dành cho các em muốn học nghề. Không bắt ép, cũng không mất bình đắng, ai cũng như nhau và quan trọng nhất chính là đạo đức. Ai vi phạm lập tức đuổi học, không nhân nhượng. Lỗi nhỏ có thể xem xét nếu bạn nhỏ biết hối lỗi bà thay đổi tốt hơn. }
Hai mẹ con khi nhận giấy nhập học từ cậu đưa đã mừng đến mức muốn quỳ xuống cúi đầu cảm ơn, may mà cậu đỡ dậy kịp không là toang. Trước sự hạnh phúc không thể che giấu của hai mẹ con, Mộc Hạ vẫn như cũ chăm chỉ một ngày làm lụm. Sau vụ việc, hai mẹ con cũng nhận được rất nhiều quần áo mới do các bạn fan của bốn nhà tài trợ.
Cả hai đã gửi lời cảm ơn rất chân thành đến bốn người và cả đoàn phim, trong đó có cả các bạn fan và các mạnh thường quân đã giúp đỡ hai người.
(Ở, dễ thương quá)
( Mọi người đã làm rất tốt ]
( Tôi cảm thấy vô cùng ấm áp ]
( Là trường Hạc Giấy đó, giấy nhập học thôi có cần đẹp đến vậy không trời ]
( Trường đó mở ra dành cho các bé có hoàn cảnh khó khăn không thể đi học, quá nhân văn ]
( Mấy năm nay trường đã sánh ngang với các trường lớn khác ]
( Ở hiền thì gặp lành, tích đức thì trường ngày càng nổi tiếng thôi )
(Trường này mới ngang với trường Huyện à, đã lên được thành phố đâu mà tâng bốc dữ]
(Đúng đó, trường ghẻ có gì ghê gớm. Bé Thủy nhà tui mà biết á, là cho bé Lâm nhập học ở trường Tư cao cấp rồi ]
( Ghê vậy sao]
[ Người ta mong được đi học, chơ không có mong vào mấy cái trường tư để làm chân sai vặt, làm người hầu kẻ hạ cho lũ công tử, tiểu thứ nọ]
( Sao không làm như Bé Hạ ấy, nói miệng thì được gì ]
( Người ta còn nài nỉ đạo diễn mượn điện thoại để liên hệ với bên trường để giúp bé Lâm, đây chị gái nào đó đã làm được gì chưa. May mà còn có mấy chị fan biết điều mà góp tiền không chắc tìm cái lỗ chui xuống quá]
( Lầu trên nói quá chuẩn]
Cứ như thế bình luận của chị gái kia nhận được bão like vô cùng lớn, bên phía đoàn làm phim vì đã làm việc tốt quyên góp tặng cho bé Lâm một chiếc xe đạp mà nhận được một trang bão donate đủ để mở thêm mấy tập chương trình nữa.
Điều này làm đạo diễn và biên kịch vui đến mức không khép được miệng lại. Và rồi hai tuần cũng trôi qua rất nhanh, Bé Lâm và dì Phương tiết nuối tạm biệt tất cả mọi người. Ai nấy trong chợ huyện cũng tiết nuối vô cùng những con người đáng yêu này.
Sau khi chào tạm biệt, tổ chương trình cùng với các khách mời tặng quà cảm ơn cho tất cả mọi người. Xong cũng bắt đầu tuần thứ ba cũng là tuần cuối cùng của mùa 1.
Ở tuần thứ ba này, khách mời sẽ được nghỉ ngơi một ngày. Và sau ngày hôm đó bọn họ sẽ hóa thân thành những ca sĩ đường phố. Vì là tuần cuối nên phía tổ đạo diễn cũng nương tay, không ai làm khó bọn họ nữa. Nắm được thời cơ, fan của năm nhà tụ tập lên hẹn đi nghe idol nhà mình hát.
" Đông dữ dằn luôn"- Lục Linh
"Phân công công việc trước đã chị Linh" -Phát La
"Okay em"-Lục Linh
"Em có mặt" -Tú Sâm
"Thiếu ai không ạ?" -Mộc Hạ
"Thiếu Bích Thủy, không biết chị ấy đâu"-Tú Sâm
"Kệ cô ta đi, chúng ta phân công trước. Sắp tới giờ rồi, đêm nay đêm cuối rồi"-Phát La
"chị sẽ nhớ mấy đứa lắm á"- Lục Linh
"Chúng ta vẫn sẽ gặp lại nhau mà, vòng tròn giới giải trí nhỏ lắm ạ. Chị đừng lo" -Mộc Hạ
"Anh tính vầy, Tiểu Hạ em hát chính đi" -Phát La
"Em ạ, nhưng mấy ngày trước toàn là Bích Thủy hát mà ạ. Không nhường cho em ấy hát buổi cuối được ạ"-Mộc Hạ
"Anh à, em nói thật. Giọng chị ấy em thấm không nổi, anh hát đi. Em có xem qua cuộc thi đó rồi. Quá đỉnh, em muốn nghe anh hát lắm rồi. Anh từ bi ban phước hát trực tiếp cho em nghe tại đây được không ạ?"
Dưới ánh mắt bán manh đầy lấp lánh của bé Sâm, Mộc Hạ đã chọn cách đầu hàng. Và thế là ai nấy cũng đã phân công vị trí xong. Chỉ còn lại người kéo đàn Violin là để cho Bích Thủy, mấy lần trước Mộc Hạ đã kéo rồi. Cậu kéo rất hay, Lục Linh còn phải xin cậu cho cô bái sư học đạo .Mà cậu từ chối mất tiêu.
(Đêm cuối rồi à, có chút luyến tiếc vô cùng ]
( Đúng vậy)
[ Thôi vui lên, buồn chị nhớ mở ra xem lại mấy phân đoạn bốn người họ để Mộc Hạ cứu vớt khỏi đàn heo đang truy đuối mình đi hahaha ]
( Đang cảm động luôn đó cô nương hahaha]
( Mấy cái hậu trường hài thật đấy haha)
( Ui, bé nhà hôm nay được hát chính nè)
( Tao nói á, nhỏ Thủy hát dở như cứt. Thua cả chị Lục Linh, anh Phát La và Tú Sâm nữa ]
( Thiệt, ba người kia tui không hay nhưng được cái biết học hỏi còn luyện tập mỗi đêm. Nên dần nghe hay hơn hăn ]
( Là bé Hạ dạy âm cho á, coi mấy phân cảnh đó mà hoài niệm ghê. Vui vẻ, ấm áp quá chừng à ]
( Bích Thủy hát hay mà, do mấy người không cảm được âm thanh trong veo đó thôi ]
( Lầu trên nói chí phải, quá đúng ]
( Vãi, không khí đang ôn hòà đâu ra đám này vậy?)
( Như người của thế giới khác luôn ]
( Mày nói ai...)
Để hạn chế gây war, đạo diễn lại ra tay bật chế độ cấm chat. Quả là cao thủ, dần cũng thành nghề mới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]