Bích Thủy tới trễ thấy mọi người đã phân xong, liền như thói quen kiêu ngạo đi tới cầm lấy micro. Nhưng lần này
Tú Sâm đã lên tiếng, sau bao ngày nể nang cái con người ích kỷ này.
"Tụi em phân xong hết rồi, chị hôm nay kéo đàn. Còn việc hát là của anh Hạ"-Tú Sâm
"Nhưng...mấy ngày nay là chị hát chính cơ mà, sao lại đổi. Không lẽ cậu ta nói gì với mọi người rồi à. Đúng là rắn độc mà, sao cậu có thể vì ghét tôi mà làm ra cái trò nói xấu sau lưng để ly gián như vậy được."-Bích Thủy
"Em ấy không làm gì cả, em ấy thậm trí còn chả nói gì em sau hàng loạt hành động nhắm đến em ấy từ lúc vào chương trình tới giờ" -Lục Linh
"Phân công là do tôi làm, nếu cô không muốn thì có thể làm khán giả. Tụi này không cần cái giọng hát như bò rống và một bộ não không biết tiếp thu ý kiến của cô"-Phát La
"Mấy người được lắm, thật quá đáng. Mấy người tự lo đi, kiêu ngạo cái gì chứ chỉ là một thằng trai bao thôi mà"-
Bích Thủy
Mộc Hạ ba chấm đứng hình nhìn Bích Thủy, ê ý là đã nói rồi ấy. Cậu không phải người kia được không, sao cứ lôi chuyện người này áp đặt lên cậu vậy. Đã ai làm cái gì đâu, đã chạm vào đâu. Mộc Hạ oan ức lắm mà không nói được.
Bích Thủy thấy thái độ của bọn họ đối với mình ngày càng tệ liền chột dạ rời khỏi, buổi diễn cũng không vì thế mà dừng lại. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3743836/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.