Đứng nói chuyện không lâu thì Lê Khiết bị gọi đi, bây giờ là thời khắc quan trọng của bữa tiệc. Lê Khiết soái khí ngút trời mà đứng trên sân khấu, tay cô nhẹ nhàng cầm dao cắt xuống chiếc bánh kem nhiều tầng lộng lẫy xa hoa. Trên môi cũng chỉ nở một nụ cười xã giao, chỉ khi nhìn đến chúng bạn đang làm cho con bò của mình thì mới thực chân nở một nụ cười nhẹ.
Cắt bánh và phát biểu xong đột nhiên Lê Khiết liền biến mất, vì đợi quá lâu không thấy cô đâu nên mọi người nhanh chóng chạy đi tìm.
"Cảm ơn các vị trâm anh thế gia hôm nay đã dành thời gian đến dự sinh nhật của tôi, tôi rất lấy làm vinh dự khi được đón tiếp các vị và hơn hết tôi chỉ muốn nói chúc các vị hài lòng về bữa tiệc"
Lê Khiết lúc bước xuống khỏi sân khấu thì phía sau có một cô gái đi tới lén đưa cho cô một tờ giấy. Lê Khiết đọc xong mặt mày đen nghịt mà đi ra sau vườn hoa, lúc này mọi người vẫn còn đang chưa biết cô đã đi đâu nên vẫn đang tìm kiếm khắp dinh thự. Đến khi dinh thự không có người bèn chạy ra phía sau vườn hoa.
"Tới rồi à"
Lê Khiết lạnh lùng nhìn người con gái ăn mặc có khí chất của một tiểu thư đài cát cao quý, sang trọng trước mắt mà ánh mắt ngày càng sâu. Cô chẳng ưa nổi con nhỏ phản bội bạn bè này chút nào. Chuyện kể ra cũng thật dài, cô và ả tiểu thư này gặp nhau lúc cả hai học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853204/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.