"Xin phép mọi người tôi ra đây đón khách một chút, mọi người cứ tự nhiên đi"
Lê Khiết rời đi dù cho đám người kia chưa kịp nói gì, lúc cô vừa đi ra thì đám bạn báo đời của cô cũng vừa tới. Chẳng biết đám đó làm gì ở trỏng mà mãi chưa xuống, đợi một lúc lâu thì bọn họ mới rời xe.
Cô nhìn còn bất lực nữa là, không biết đám con của Lê Khiết khi nào mới bay khỏi tổ tự kiếm ăn được đây. Lo nghĩ về tương lai của một bà mẹ trẻ dành cho chín đứa con thơ ngây chưa kịp lớn.
"Lê Khiết "-Bối Nguyệt
"Mọi người tới rồi à, sao ngồi trong đó lâu thế mà không xuống"-Lê Khiết
"Cũng muốn xuống nhanh lắm chơ, ai ngờ thằng Hàn Vũ chơi ngu lôi đâu ra lọ keo 502 đổ mịa lên tay nắm cửa của xe"-Danh Quỳnh
"Nên mới gây ra vụ việc cả đám ngồi ở trỏng lâu mà không xuống đấy. Bối Nguyệt sợ mày lo với chờ lâu nên nhờ Mộc Hạ đá bay cái cửa. Tưởng đâu Bối Nguyệt nhờ lộn người, ai ngờ Mộc Hạ làm một phát cả đám rén luôn mày."-Khiết Băng
"Cũng đâu phải lỗi của tao, ai mà biết nó dính thế đâu. Với lại pha đó nhìn Mộc Hạ đá bay cái cửa mà tao rén hơn chi."-Hàn Vũ.
"Cái gì không biết thì làm ơn đừng tò mò, cùng đừng táy máy tay chân dùm con. Ừm lúc đó tao còn thầm cầu nguyện cho ai đó nữa cơ mà"-Trương Nguyên
"Đúng là..."-Thư Khoa
"Báo thủ phá hoại, chúa tể ăn hại của lớp mang tên Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853206/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.