Lê Khiết điên máu lắm rồi đấy nhưng phải nhịn lại vì bọn họ không thể để mất hình tượng được với lại thầy Trương còn đang ở đây. Bọn họ không muốn đem lại rắc rối cho thầy đâu.
"Các em nói chuyện như vậy à? Các em được ăn học đàng hoàng vậy mà lời lẽ thốt ra không khác gì dao găm gây sát thương đến người khác vậy à. Các em nên nhớ, tôi biết các em đã điều tra qua lớp của tôi. Nên các em cũng đừng nghĩ mấy em ấy hiền không nói lại mà lên mặt, tôi nói cho các em biết hôm nay các em ấy vì giữ thể diện cho các em và tôi nên mới bỏ qua. Nhưng về sau thì tôi không có chắc, thầy Hàn, thầy nên quản chặt cái miệng và cái nết không ra gì này đi. Đợi tới khi thua trắng thì đừng có mà trầm cảm nhé! Năm nay đội của trường tôi khác xưa rồi, có khi người bất ngờ nhất là trường thầy đấy. Đây không phải là một lời đe doạ hay tự cao mà đây chính là sự tự tin và cũng là lời khiêu chiến công bằng nhất. Vui vẻ nhé! Tạm biệt."
Nói xong một tràn dài thì Thầy Trương nhanh chóng quay người dắt các em học sinh của mình rời đi, thầy Hàn nhìn vào bóng lưng bọn họ mà bàn tay khẽ siết chặt lại, mặt mày cũng tối xầm đi không ít.
Lúc đám kia đang bận châm biến bọn họ thì Hàn Phong đã đặt khách sạn khác cho mọi người nghỉ ngơi rồi. Dù gì cũng là chuỗi khách sạn cho nhà hắn mở nên nhà trường không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853117/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.