🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




"Ta là ông nội của cô khi nào, ta còn chưa bao giờ công nhận mẹ của cô. Huống hồ gì là một đứa con ngoài dã thú như cô. Quý hoá quá nên hôm nay mới được gặp hai mẹ con các người đấy"-Ông Lê



     Lê Khiết nghe vậy liền giơ ngón tay lên làm dấu like cho ông nội, hai mẹ con nghe xong cũng cứng đồ. Nhưng vì việc lớn về sau bèn nuốt xuống cơn giận mà tiếp tục nở nụ cười cứng ngắt và đầy méo mó. Giọng nói của người mà Lê Khiết khao khát tình yêu thương của một người mẹ và cũng là người mà cô từng gọi thân thiết một tiếng mẹ rất đỗi thiêng liêng kia chợt văng vẳng.



     Nhưng không còn như lúc trước nữa bây giờ cô vô cùng căm hận giọng nói thảo mai này, căm phẫn cả việc mà bà ta đã làm với mẹ của cô vào mười tám năm trước. Kể cả việc bà ta xúi giục cha đối xử với ông nội ra sao, ngay cả khi cả gia đình thối nát đó che mắt ông nội.



      Bao nhiêu là tiền của chu cấp cho đứa cháu cưng là cô bị cả nhà này bào mòn, trong khi cô chẳng có lấy một xu. Nhiều lắm cũng chỉ được 2 triệu một tháng, đó là tất cả những gì cô có được từ tiền trợ cấp của ông nội dành cho mình.



"Ba à, ba đừng như vậy có được không? Dù gì sau khi mẹ của Tiểu Khiết mất thì con cũng đã làm tròn bổn phận là một người mẹ để chăm sóc con bé rồi kia mà"-Danh Ngọc



"Đừng gọi tôi là ba, tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853068/chuong-217.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
Chương 217: Câu chuyện này Nhạt cần thêm Muối
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.