Mộc Hạ che miệng cười duyên, đám kia nghe xong thì da gà, da trâu, da khủng long thay nhau nổi hết cả lên. Ai mà ngờ trong suy nghĩ của Mộc Hạ lại bị tiêm nhiễm nhưng thứ khinh khủng như vậy. Ý tưởng này bọn họ chê nha, nhưng thế quái nào mà vẫn có tên não tàn nào đó vô tay ủng hộ vậy.
Vẻ mặt ngắm nhìn người thương mà nở một nụ cười trong mắt người ngoài vô cùng nhẹ nhàng và tươi như hoa. Còn trong mắt bọn họ thì nhìn ngu vãi, đúng là hết thuốc chữa. Ai có tình yêu vào cũng như vậy à, mà bọn họ có bị như vậy đâu. Ừ thì không bị nhưng thực chất là bị rất nhiều lần rồi. Nói chung cả đám khi yêu vào đều ngố tàu như nhau.
Ngồi tám hăng say quá nên thầy Trương vào lúc nào mà bọn họ chẳng hay, thầy Trương đứng trên bục giảng bất lực gõ thước mạnh xuống bàn khiến tay đau nhức vậy mà đám học trò cưng vẫn rất là đam mê nói chuyện xì xầm to nhỏ bàn tán rất bí ẩn ở bên dưới.
Thôi thì lực bất tòng tâm, thầy Trương bèn ngồi xuống ghế lôi điện thoại ra chơi cho đỡ chán. Còn tranh thủ đợi đám nhóc kia bàn chuyện cơ mật xong rồi mới tính đến bước tiếp theo.
Một lúc lâu sau, đám học trò nhỏ của thầy Trương cũng đã yên ổn ngồi ngay ngắn lại. Thầy Trương thấy vậy cũng quay về đúng tác phong của mình mà nghiêm túc hơn.
"Như các em đã biết kết quả của cuộc thi rồi nhỉ? Thầy rất tự hào về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853064/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.