Sau khi ăn xong, cô bác rời khỏi nhà anh như cơn thủy triều đương rút. Trần Duệ đứng bên cửa sổ, 
cầm chiếc thuyền buồm, cẩn thận kiểm tra. Anh muốn tìm ra lỗi sai của cô, nhưng đáng tiếc chỗ nào 
cũng lắp đúng. Anh định phá nó luôn nhưng cứ chần chừ mãi, cuối cùng lại đặt nó lên giá, không quan 
tâm nữa. 
Sau đó, khi anh gặp Tôn Ngữ Đàm ở trường, có điều gì đó dần thay đổi. 
Từ bé Trần Duệ đã tiếp xúc với rất nhiều kiểu con gái, có người giống chị anh lạnh lùng quý phái, 
có người lại giống Hoàng Sơ Vũ kiêu ngạo chảnh chọe, còn cả kiểu nhu nhược mềm yếu nữa. Nhưng Tôn 
Ngữ Đàm rất khác. Anh vốn tưởng người này thông minh, có thể làm bạn, ai ngờ cô chẳng nhận ra thái 
độ của anh đã thay đổi, vẫn giơ tay chào một tiếng rồi đi. Cô đã quen anh không đáp lại nên giờ 
cũng chẳng nán xem anh có chào hỏi không, chỉ lễ phép tượng trưng như vậy. 
Bộ phim vẫn tiếp tục, nam nữ chính hôn nhau từ biệt, như thể ngày mai là ngày tận thế, hai người 
hôn sâu, môi lưỡi quấn quýt, tiếng nước bọt vờn quanh căn phòng, đám con trai trong phòng kích 
động, ít nhiều cũng có phản ứng, trước mắt Trần Duệ lại hiện ra hình ảnh Tôn Ngữ Đàm mặc váy hai 
dây. 
Nói thật, dáng người Tôn Ngữ Đàm chẳng ra thể thống gì, tay chân quá gầy, hai tay anh ước chừng có 
thể nắm trọn eo cô. Trần Duệ đứng dậy rót ly nước đá, không dám nghĩ nữa. 
Càng tệ hơn là, tối đó trong mơ anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-hoang-loan/1715451/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.