🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ông Ba Đen mắng: “Vớ vẩn, không có khóa…thì là rớt rồi chứ sao, không có đường nối…là mắt mày nhỏ, nhìn không thấy chứ gì?”

Bọn thổ phỉ cười ầm lên.

Tên lâu la rầu rĩ quay mặt lại, mắt quả nhiên là rất nhỏ, bình thường hẳn đã bị chế giễu không ít vì điều này: “Ông Ba, thật đấy, em mà nói bậy, cọp ngựa moi ruột em đi.”

Lời thề này còn ác hơn cả thề bị sét đánh gì gì khác, dù sao sấm sét trên trời chẳng mấy khi có, mà những năm ấy, cọp ngựa lại thường xuyên chạy khắp núi.

Ông Ba Đen bán tín bán nghi: “Để tao xem nào.”

Lão đại muốn xem, bọn thổ phỉ tất nhiên là phối hợp, mười mấy cây đuốc cùng chụm lại, chiếu rọi sáng rực đến độ có thể nhìn rõ từng chi tiết trên chiếc rương. Ông Ba Đen nhìn một lúc, cũng “ớ” một tiếng, đưa tay vỗ vỗ lên thân rương, giống như vỗ dưa hấu xem xanh chín ra sao vậy, còn liên tục lật rương theo đủ mặt, sợ bỏ qua chi tiết nhỏ bé gì.

Điều này lại thành ra rất tiện cho Giang Luyện: Rương có sáu mặt, vốn nếu cứ đặt trên đất, một mặt dán đất như vậy, hắn có xem tỉ mỉ nữa cũng không thể xem được toàn cảnh, giờ lật từng mặt lên thế này, rốt cuộc cũng nhìn được rõ ràng.

Cái rương này đúng là được điêu khắc vô cùng tinh xảo, trên bề mặt có hoa văn, có người có vật, có chim muông, chỉ liếc vội qua một thoáng chốc thôi thì khó mà tả hết được, chỉ lờ mờ cảm thấy, đường nét mây bay nước

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-dot-ruong/729932/quyen-5-chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.