Lúc vào khu thắng cảnh, trời đã mưa rất lớn.
Có điều, đây là chuyện tốt, mưa ở núi Ngọ Lăng không dài, bây giờ mưa lớn, lúc tới đích quá nửa sẽ nhỏ đi – nhỏ thành mưa phùn là tốt nhất, tiện cho việc xem hình ảnh thận châu hiển thị, bằng không, nếu mưa tầm mưa tã thì có rõ ràng hơn nữa, hình chiếu cũng đều rất khó xem.
Liễu Quan Quốc đã đánh tiếng với bạn rượu Vương Khánh Lượng từ trước, chức bảo vệ của Vương Khánh Lượng ở khu thắng cảnh cũng không phải để ngồi không, điều xe tham quan cho họ dùng, một chuyến chở mười mấy người, đều là xe ba mặt không che chắn, ngược gió đội mưa đi sâu vào khu thắng cảnh: Đêm tối chẳng có phong cảnh gì để nhìn, núi hay cây cũng đều chỉ là những sắc độ màu đen nhạt đậm khác nhau, lúc thì đứng yên, lúc thì lay động trong tiếng gió và màn mưa.
Giang Luyện và Mạnh Thiên Tư ngồi hàng thứ nhất cho khách, nhưng trên xe nhiều người vậy, Mạnh Kình Tùng còn ngồi ghế phó lái, cũng không tiện nói đến những việc quá bí mật, Giang Luyện hỏi cô: “Ờm…đồ vật, các cô định làm thế nào?”
Đồ vật tất nhiên là chỉ túi mật núi.
Mạnh Thiên Tư đáp: “Xong chuyện ở đây rồi, u năm sẽ theo tôi về Phường Quế Non, cùng nhau mang về thôi.”
Vật quan trọng như vậy, phỏng chừng Thù Bích Ảnh không yên tâm, muốn đích thân đi theo hộ tống về.
“Đại khái…bao giờ về?”
Mạnh Thiên Tư cũng không rõ: “Mấy ngày nữa.”
Vốn cô đã mời khách rồi, nhưng Thù Bích Ảnh tới, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-dot-ruong/729931/quyen-5-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.