Bức cuối cùng Giang Luyện vẽ là Diêm La.
Lúc tỉnh táo lại, trời đã sập tối nhưng chưa tối hẳn, thời gian vừa đúng, hắn thở phào một hơi, xoa xoa cái bụng lép kẹp, vừa định đứng dậy, ngước mắt lên, chợt sửng sốt.
Huống Mỹ Doanh và Vi Bưu vậy mà đều ở đây, không chỉ họ mà cả hành lý cũng đều ở đây, ngay cả của hắn cũng được thu dọn xong xuôi cả rồi.
Giang Luyện nhanh chóng hiểu ra, không đợi Huống Mỹ Doanh mở miệng đã hỏi trước: “Cụ nuôi không ổn?”
Huống Mỹ Doanh gật đầu.
“Vé bay về đã đặt xong rồi? Bao giờ?”
Đặt vé quá muộn, chuyến bay gần nhất còn vé là 10:40 tối, nhưng từ núi Ngọ Lăng đến sân bay Trương Gia Giới phải đi mất một giờ, nói cách khác, chừng bảy tám giờ là phải lên đường rồi.
Giang Luyện xem đồng hồ, năm giờ hơn.
Huống Mỹ Doanh nói: “Bọn em đặt xe rồi, ăn một bữa rồi lên đường, thời gian coi như cũng dư dả.”
Giang Luyện vô thức đáp: “Được.”
Cũng chỉ có thể như vậy, hiện giờ việc này là lớn nhất, chỉ là quá đột ngột, vừa mở mắt ra đã bảo hắn là phải đi tiếp, không có chút chuẩn bị tâm lí nào.
Giang Luyện xếp lại đống giấy vẽ trên bàn rồi đưa cho Huống Mỹ Doanh: “Em chụp lại đi, tiện thì đi photo lại nữa, như vậy an toàn hơn.”
Nếu toa thuốc của nhà họ Huống mà được sao lại nhiều thêm mấy bản dự phòng, chia ra cất giữ, không bỏ hết trứng gà vào một giỏ thì đời sau bây giờ cũng đã chẳng mệt mỏi như vậy.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-dot-ruong/729933/quyen-5-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.