Kết thúc buổi học đầu tiên,cũng chỉ là triết lý.Cả nhóm Tịnh Yên mỗi ngườitheo đuổi một suy nghĩ riêng,nhưng cái suy nghĩ ấy đều vay quanh TịnhYên.Có lẽ họ trong lúc vô tình đã vớ phải một nhân vật lớn mà khôngbiết.
Riêng Dao Dao,cô nhìn Tịnh Yên từ lúc Ethan đưa Hồ Vỹ đigặp ông Peter..Có đôi lúc cô đồng cảm với nỗi đau của Tịnh Yên,cũng cólúc cô hâm mộ cô ấy như lúc này chẳng hạng. Một người con gái mỏng manhđứng dậy sau những nỗi đau đớn mất mát để trở nên mạnh mẽ,nhiệthuyết.Luyện cho mình sự tĩnh lặng,như một kẻ vô tâm vô phế.Lắc đầu xuađi những nỗi buân khuâng.Dao Dao thỏ thẻ nói:
-Tịnh Yên à,mình hy vọng chúng ta có thể như lúc còn nhỏ ấy chứ không giống lúc này,cậu hiểu không?
Tịnh Yên dừng bước chân,nhìn bóng lưng cứng nhắt và cô đơn kia đến đauđớn.Tịnh Yên quay lại nhìn cô,nở một nụ cười vừa gượng gạo vừa chuachát.Cô nâng bàn tay nhỏ nhắn lau đi từng giọt nước mắt nơi khóe mi DaoDao rồi nói...
-Dao Dao à! con người sẽ có lúc thay đổi và thờigian qua cũng đã đánh mất một Tịnh Yên luôn cười luôn thơ ngây từ suynghĩ đến hành dộng rồi.Nhưng cậu biết không,mình không muốn đánh mấttình bạn của hai ta.
-Nhưng mình không muốn cậu mang thù hận mà sống,mình thật sự không muốn.
Dao Dao vùi mặt vào hõm vai Tịnh Yên khóc nất lên.Tịnh Yên hiểu rõ nỗi lo lắng của Dao Dao,cổ chỉ cười rồi nói...
-Mình không giống anh ấy.Dao Dao cậu hiểu không? mình chỉ muốn cho họthấy rằng mình không phải hòn đất sét mà họ muốn nhào nặn thế nào cũngđược.Mình muốn làm điều mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-doi-mua/43745/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.