Bóng đêm dần xuống,Tịnh Yên lại đến quán bar như thường lệ.Cô có thể bỏ việc ở chỗ nào cũng được,riêng công việc ở quán bar này thì cô không bỏ.Cólẻ đã từ lâu công việc ở đây trở thành một phần nào đó trong cuộc sốngcủa cô,nó làm cô vơi đi một chút buồn phiền,làm cô nhận ra một mặt nàođó của cuộc sống mà cô chưa từng biết đến và hơn cả ở đây cô cũng cảmthấy được một chút gì đó ấm áp từ những người đồng nghiệp trong bar.
Như những đêm khác,cũng gương mặt ma mị,thơ ngây ấy,động tác nhún nhảynhư có như không luôn kéo theo nhiều ánh mắt mà trong đó có sự ngưỡngmộ,có sự ghen tỵ và cả sự khao khát cơ thể tuyệt mỹ kia nữa.Cô biết tấtcả điều đó nhưng lại không quan tâm,cô có thể thoát khỏi đám sói đóikhát ấy sao khi hết giờ làm.Thế nhưng luôn có một đôi mắt dõi theocô,mang theo sự ương ngạnh,bá đạo,hứng thú cũng như tò mò về cô,về tấtcả mọi thứ của cô,về gương mặt thật sự sao lớp son phấn kia.Hắn ta cứnhìn theo cô như thế.Tất nhiên việc cô dễ dàng rời khỏi bar cũng có sựnhún tay của anh ta.
Ra khỏi bar được 10 phút,điện thoại cô reo vang lên trong đêm tĩnh mịt,một dãy số vừa quen vừa lạ.
-Alo,xin hỏi cô có phải là người nhà của bà Cao Tịnh Nhàn không?
-Phải rồi,bà ấy là mẹ tôi,có chuyện gì vậy?
-Mẹ cô hiện tại đang cấp cứu ở bệnh viện X,mời cô lập tức....
Cô chạy nhanh ra đường đón taxi đến bệnh viện trước khi nghe hết câunói của người kia trong điện thoại.Khuôn mặt xinh đẹp giờ lại trắngtoát,mồ hôi hột nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-rong-doi-mua/43732/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.