Tút… tút…
Một cuộc điện thoại gọi đến, Điềm Nhiên nhìn tên người gọi, cắn chặt môi hạ quyết tâm nhấn nút kết nối.
“Alo, Mặc tổng… mọi chuyện đang tiến triển rất tốt. Chiều nay công ty sẽ đăng tải văn bản thông báo và mở một cuộc họp truyền thông…”
Điềm Nhiên đau nhói lắng nghe anh ta nói, sau khi đại khái hiểu được những chuyện đang diễn ra cô mới cất giọng nghẹn ngào nói:
“Thư ký Tống, là tôi!”
“Cô… cô Điềm…” Anh ta bất ngờ bởi người nghe máy là cô. Như thể sợ cô hiểu lầm điều gì đấy, anh ta vội tiếp lời: “Cô Điềm, cô nghe tôi nói, chuyện này…”
“Tôi có thể… hỏi anh vài câu không?”
“…”
“Vâng…”
…
Lăng Tiêu từ bên ngoài đi vào thì bắt gặp ngay hình ảnh cô đang thừ người ngồi trên ghế sô pha, nơi anh vừa làm việc.
Cô ngồi quay lưng lại với anh nên anh chẳng thể nào thấy rõ được biểu cảm trên mặt của cô. Lăng Tiêu từng bước đi lại, cách thành ghế xoa đầu cô hỏi: “Em dậy rồi sao? Có đói không?”
Đáp lại anh chỉ là cái lắc đầu của cô.
Lăng Tiêu có chút hụt hẫng vì không nghe thấy giọng của cô nhưng cũng không vì vậy mà anh buồn. Bầu không khí bao chùm có chút quỷ dị, anh tính nói gì đấy để xua đi bầu không khí âm u này thì bỗng cô đột ngột quay người lại, trong biểu cảm bất ngờ của anh mà ôm chằm lấy cổ của Lăng Tiêu, khuôn mặt nhỏ nhắn dúi vào cần cổ của anh.
Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hay-khong-xung-/3471273/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.