Tình yêu giống như là một sợi dây, nó trói buộc hai trái tim, hai linh hồn về chung một chỗ. Nó là sự cách trở của tình thân, vượt xa tình bạn. Bởi tình yêu chính là đỉnh giới cao nhất của tất cả. Chỉ là yêu nhau thôi, chỉ là cảm giác tim đập mạnh mà thôi. Nhưng vì cớ sao không thể nào buông xuống? Nhưng cớ sao tất cả lại giống như một cuộn phim không bao giờ dứt?
Yêu nhau, đó chính là cảnh giới của sự mạnh mẽ và niềm tin tưởng. Yêu nhau, đó chính là thế giới riêng của hai người. Chạm phải một ánh mắt của nhau, trái tim chúng ta lưu luyến. Chạm phải một nụ cười của đối phương, cả đời đều sẽ lưu luyến không quên.
Hoa nở là vô tình, hoa rơi là hữu ý. Hoa đẹp, giống như sự đẹp đẽ của tình yêu vậy. Nhưng hoa nở rồi hoa sẽ tàn. Còn tình yêu chính là bông hoa bất diệt, rực rỡ trong đất trời bao la này. Anh và hắn, hai người tưởng như là đối địch nhau, nhưng lại có thể cùng nhau dựng xây nên tổ ấm. Cho dù có cố gắng che giấu tình yêu, thế nhưng nhịp đập của con tim vẫn cứ vô thức rõ ràng như vậy, mãnh liệt như vậy. Theo thời gian, tình yêu cứ thế, lớn dần, lớn dần, cho đến khi họ coi nhau là cả cuộc đời...