Vì việc Lam Hi Thần nói quá khẩn cấp, nên hai người lập tức ngự kiếm đi. Chỗ gã nam giả nữ nói tới, là một một thị trấn nhỏ giáp ranh Cô Tô, cách đây cũng không xa lắm.
Sau khi hai người hạ xuống đất, cũng không dừng bước, trực tiếp đi tới điểm đến, là Tiền phủ. Tiền phủ này vốn là một danh môn vọng tộc ở địa phương, nhưng ba đời ít con, nên trong nhà thưa thớt, mà hiện giờ Tiền lão gia mới vừa qua đời không lâu, nghe nói, trong nhà liền có nháo quỷ, vì khi Tiền thiếu gia còn nhỏ có bị yêu quái bắt cóc một thời gian, sau đó tuy an toàn trở về, nhưng cả nhà đều kiêng dè hắn, hiện giờ lại có nháo quỷ, Tiền phu nhân phải đem nhốt Tiền thiếu gia giống như một thứ yêu tà.
Trên đường đi, Nguỵ Vô Tiện lấy bút ký Lam Hi Thần đưa cho bọn hắn ra xem, là những tin tức môn sinh dò hỏi được trước đây, sau đó nói: "Tiền phu nhân này sao có thể nhốt chính con trai của mình?". Đọc kỹ lại, hắn nói tiếp: "Quả nhiên là mẹ kế, ta nói mà, bà ta còn một đứa con trai khác. Chà chà, xem ra sự việc có vấn đề, khó trách Trạch Vu Quân kêu chúng ta nhanh chóng tới".
Lam Vong Cơ nói: "Vì sao có vấn đề?"
"Hoặc là nháo quỷ giả, để hãm hại Tiền thiếu gia, hoặc là nháo quỷ thật, để vu khống Tiền thiếu gia, diệt trừ kẻ chướng mắt mình, bản thân có lợi". Dứt lời nhìn nhìn Lam Vong Cơ, thấy nét mặt của y lộ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981344/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.