Cô không cần đàn anh, cũng chẳng cần Chu Phi Trì, mà chỉ muốn được yêu thương thế thôi.
Tốt thôi, Chu Phi Trì hãy làm người yêu thương cô đi.
Vất vả lắm mới chiếm được một phần quyền chủ động trong việc chất vấn thì ngay tức khắc đã bị ném bỏ, anh không cần đáp án, thậm chí còn chán nản với giọng điệu hùng hổ vừa rồi.
Anh rất thích Tô Dư, bắt đầu từ thời thiếu niên cho tới tận hôm nay.
Ban đầu, Tô Dư nói gì anh cũng tin phục.
Hiện tại, Tô Dư rưng rưng nói thì anh trúng độc.
Chu Phi Trì đưa tay vào cửa sổ xe, khẽ xoa gáy cô, ý bảo cô xuống xe.
Tô Dư ngồi ở ghế phụ, còn anh lái xe.
Sau ba bốn năm ngã rẽ, xe dừng lại ở một chỗ khuất trên con đường nhỏ chỉ đủ cho một chiếc ô tô.
Đèn xe tắt.
Duy chỉ đôi mắt anh là sáng như đuốc.
Tô Dư muốn được yêu thương.
Giờ phút này, ngay bây giờ, Chu Phi Trì đang dốc sức yêu thương cô.
Tô Dư chưa từng thử mùi vị này.
Trong không gian nhỏ hẹp, sự hiện diện của Chu Phi Trì mạnh mẽ nhường ấy. Đầu gối của Tô Dư bị tách ra đến phát run, bủn rủn, chân run như thể sau bài thi chạy 800 mét mà ta khiếp sợ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Lúc này, Chu Phi Trì còn tiêm thêm vào một mũi vui sướng nữa.
Đàn anh Chu đã phá kỷ lục thành công.
Chỉ chừng mươi giây, anh đã ném đàn em Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-tri/2525765/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.