Tô Dư không làm thật, vốn định chế giễu đôi câu, nhưng rồi bị một cuộc gọi cắt ngang.
Cô xoay người bắt máy, biến mất trong trời đêm đen đặc, để lại ánh nhìn nóng bỏng của Chu Phi Trì ở phía sau cánh cửa.
Trở lại nhà họ Từ. Từ Trắc Khải bắt chéo hai chân, ngậm xì gà: “Gớm nhỉ, mẹ tôi gọi điện cô mới chịu nghe cơ đấy.”
Tô Dư: “Anh nói cái giọng quái gở đó cho ai nghe vậy?”
“Bao lâu rồi con chưa về thế hả?” Bà Từ xuống lầu, giọng trong trẻo, không phân rõ cảm xúc.
Tô Dư im lặng, gọi: “Dì Từ.”
Bà Từ đứng lại trước mặt cô, nhìn từ trên cao xuống với đôi mắt đầy chua ngoa không đổi: “Có phải con tự ôm dự án không?”
Tô Dư thừa nhận: “Con ra chỗ cầu vượt của chi nhánh tập đoàn Vân Kiến ạ.”
Bà Từ ngắt lời, không kiên nhẫn lắng nghe.
“Bà Trương thấy con thị sát ở công trường đấy, xem xét cái gì thế? Có gì hay mà xem với chả xét? Nhà họ Từ chúng ta cần con phải xuất đầu lộ diện à?” Bà quay sang nói với Từ Trắc Khải: “Con bận thì bận, nhưng cũng nên chú ý đến chuyện của Tô Tô đi.”
Từ Trắc Khải mở hai tay: “Con cho tiền cô ta không lấy, bây giờ người ta rất có chí khí đấy mẹ.”
Mắt bà Từ lạnh hẳn: “Toàn ăn nói vớ va vớ vẩn.”
Dù không nói rõ nhưng Tô Dư vẫn có thể cảm nhận được sự khinh bỉ và miệt thị, một trái một phải tát lên mặt cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-tri/2525767/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.