Thiếu niên bước ra từ sau tấm bình phong, giọng nói trong trẻo, dung mạo thanh tú. Xuất thân từ nhà họ Tả, một trong Lục Khanh của Sở quốc, thân phận cao quý, nhưng ánh mắt hắn nhìn nàng không hề có chút kiêu ngạo nào.
"Lạc phó tướng đã hy sinh vì Sở quốc, chúng ta đã nhận nuôi nữ nhi của ông ấy, sao có thể đổi họ cho nàng? Cứ để họ Lạc đi, chỉ là nhà họ Tả sẽ đối xử với nàng như con ruột."
Nhà họ Tả chưa từng bạc đãi nàng, nhưng từ cô con gái duy nhất của nhà họ Lạc trở thành cô nhi sống nhờ nhà người khác, sự thay đổi thân phận khiến nàng phải cẩn trọng từng li từng tí.
Nhà họ Tả gia thế hiển hách, không chỉ có mình nàng được gửi nuôi ở đó. Khi mới đến, các biểu tiểu thư, biểu thiếu gia không ít lần bài xích, bắt nạt nàng.
Khi đó, cô bé nhỏ xíu ngồi dưới hành lang, không biết có nên kể chuyện này cho gia chủ hay không. Nếu thật sự làm lớn chuyện đến tai gia chủ, nàng là người ngoài, e rằng không thể sánh bằng các thiếu gia, tiểu thư có huyết thống.
Trước khi đi, ma ma đã dặn dò kỹ lưỡng, tuyệt đối không được gây phiền phức cho nhà họ Tả. Nàng không dám đối đầu trực tiếp với những thiếu gia, tiểu thư đó.
Năm thứ hai vào phủ họ Tả, nàng dành dụm tiền, muốn lén lút đốt ít tiền vàng vào ngày giỗ của phụ thân, nhưng lại bị họ trêu chọc, giật hết tiền vàng. Nàng đuổi ra ngoài, bị vấp ngã xuống tuyết, nước tuyết lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803067/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.