"Hôm qua ở chỗ Tấn Vương, nàng lưu luyến nhìn hai con ch.ó của Cơ Ốc, hôm nay ta liền tìm cho nàng một con chó."
Hắn đưa tay trao một bông hoa tử đằng, Vệ Trăn đưa tay đón lấy, đầu ngón tay chạm vào nhau, trong khoảnh khắc như có điện chạy qua, đầu ngón tay tê dại.
Ánh sáng hòa quyện chiếu lên người, hắn nghiêng người đến gần, Vệ Trăn vừa nhìn đã lọt vào đáy mắt hắn.
Lang quân tuấn mỹ quá đỗi, ngay cả ánh sáng mặt trời chiếu vào một bên sống mũi hắn tạo thành vầng sáng vàng óng, cũng đặc biệt tinh tế và đẹp mắt.
Vệ Trăn nói: "Ngài tìm ở đâu cho ta vậy?"
"Đến chỗ Cơ Ốc, hắn nuôi nhiều chó."
Vệ Trăn không ngờ rằng vẻ mặt vô tình lộ ra của mình hôm qua, hắn đều đã nhìn thấy, nhìn đôi mắt rực rỡ của thiếu niên, không biết có phải vì chú ch.ó nhỏ trong lòng hay không, mà trái tim nàng dường như dần dần tan chảy.
Vệ Trăn nói: "Thiếu tướng quân tặng ta ch.ó nhỏ, vậy ta nên tặng thiếu tướng quân cái gì đây?"
Kỳ Yến từ ngoài cửa sổ lật người nhảy vào, Vệ Trăn sợ người khác phát hiện ra hắn, đưa tay kéo cửa sổ lại khóa chặt.
Cửa sổ vừa đóng, căn phòng lập tức tối đi nhiều, Vệ Trăn mượn ánh sáng yếu ớt để nhìn hắn, hắn đột nhiên quay người lại, Vệ Trăn lùi lại, lưng tựa vào cạnh bàn, bốn mắt nhìn nhau.
Có lẽ vì cái nóng mùa hè, hoặc có lẽ vì cả hai quá gần nhau, hơi thở của đối phương phả vào mặt nhau, đều trở nên nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802845/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.