"Đúng vậy, Tấn Vương chẳng phải bảo nàng chiều mai đi săn cùng các lang quân sao? Đến lúc đó ta lấy danh nghĩa đi cùng Cơ Ốc, đi theo bên cạnh hắn, làm hộ vệ của hắn, tự nhiên sẽ có cơ hội gặp nàng."
Săn bắn, núi non, rừng rậm, hồ nước.
Khu rừng rậm rạp xanh tươi, có thể che giấu mọi thứ, có núi rừng che chắn cho họ, họ có thể lén lút gặp nhau.
Tim Vệ Trăn đập như trống, khẽ nói: "Được."
Gió đêm thổi đến, hắn cài lên tóc nàng một bông hoa tử đằng, rồi quay người rời khỏi sân.
Vệ Trăn đứng bên cửa sổ, đưa tay vuốt ve bông hoa trên tai, tim đập nhanh hơn trong lồng ngực, lâu lắm mới bình phục.
Nàng biết rõ mình là Công chúa hòa thân, không nên có liên quan đến hắn.
Họ lén lút gặp nhau như vậy, không khác gì sự trái đạo đức.
Nhưng hắn dịu dàng nói muốn gặp nàng như vậy, Vệ Trăn biết mình sẽ không từ chối.
Chú ch.ó nhỏ dưới chân khẽ sủa, Vệ Trăn ngồi xổm xuống, gác đầu lên đầu gối, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó, trong lòng có những sợi tơ tình ngọt ngào lan tỏa, khóe môi nở nụ cười.
Nàng đứng dậy đi đến tủ quần áo, nóng lòng chọn bộ quần áo sẽ mặc vào ngày mai.
Ngày hôm sau là một ngày đẹp trời, Vệ Trăn thay trang phục cưỡi ngựa rồi ra ngoài.
Khi nàng đến lớp học, bên cạnh bãi cỏ đã có rất nhiều người. Vệ Trăn đã dưỡng sắc vài ngày, không cần đeo mạng che mặt nữa, hôm nay vừa xuất hiện, các vương tôn đang trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802846/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.