Mong ước của Xuân Sinh rất đơn giản, cho tới bây giờ, những thứ mà cậu muốn đều không liên quan gì đến tiền tài danh lợi, cậu vẫn luôn hy vọng mình và người bên cạnh có thể bình an, cho dù mục đích ban đầu của cậu là vì có thể bán được tiền, nhưng cho dù cậu có đi một vòng thì cuối cùng vẫn trở về mong ước đơn giản nhất, cậu làm cho Ngụy Đình Chi nói không nên lời, cũng làm cho hắn không cách nào từ chối người muốn khắc tượng Quan Âm cho mình.
Sau cuộc nói chuyện ngày hôm đó, Lâm Linh đã giúp cho Xuân Sinh, người mà mỗi ngày ngoại trừ chơi ra thì không làm gì, giờ đây đã chuyên tâm học hành, cậu không phải tự mình mò mẫm nữa, bởi vì Ngụy Đình Chi đã tìm cho cậu một người thầy, đó là một ông lão đứng tuổi, mặt vô cảm và rất ít nói.
Xuân Sinh cũng trở nên ít nói hẳn, nếu ở chung với người quen thì cậu sẽ nói rất nhiều, nhưng khi ở chung với người lạ thì cậu không dám thốt ra nửa chữ.
Ví dụ như thầy Trương dậy cậu điêu khắc gỗ, Xuân Sinh có hơi sợ ông ấy, nếu không phải lúc cần thiết thì cậu sẽ không dám nhìn vào mắt ông ấy.
Mà thầy Trương bề ngoài ít nói, vẻ ngoài nhìn cũng rất nghiêm khắc, nhưng ông ấy dậy rất hay, ông ấy dạy Xuân Sinh từ những thứ cơ bản nhất, Xuân Sinh dưới bàn tay ông ấy mà dần dần học được nhiều thứ, cậu đã có thể khắc được hoa, mặc dù không được đẹp lắm nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-sinh/2932754/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.