Hơi thở của Xuân Sinh rất ấm áp, cậu vừa mềm mại lại vừa thơm tho, cậu nhẹ nhàng cắn lấy vành tai của Ngụy Đình Chi, cứ như sợ làm hắn đau vậy.
Sự im lặng của Ngụy Đình Chi càng làm cho cậu càng muốn hỏi: "Phải không? Anh cứ như "cục cưng" của em vậy? "
Ngụy Đình Chi bất đắc dĩ buông cục thịt nhỏ mà mình đang ngậm ra, rồi hỏi cậu: "Giống chỗ nào? "
"Hừm...... Giống vầy nè. "
Xuân Sinh không chịu nói kỹ, cậu nhẹ nhàng ấn đầu Ngụy Đình Chi xuống, muốn hắn tiếp tục.
Ngụy Đình Chi không nhúc nhích, "Vì sao lại giống? "
Xuân Sinh xấu hổ rũ mắt xuống, cậu thân mật mà ôm lấy người đàn ông trên người mình, vùi mặt vào hốc vai hắn, nhỏ giọng nói, "Bởi vì... Em giống như một người mẹ vậy. "
Ngụy Đình Chi nghe vậy thì hơi híp mắt lại, bàn tay to đặt trên mông cậu men theo đường cong của cậu mà mò lên eo, "Em không được nói mình giống một người mẹ được. "
Xuân Sinh thở dốc, khẽ rên rỉ, "Vậy em, em có thể giống ai? "
"Ngoại trừ mẹ ra thì em nghĩ mình giống ai?"
"Em không biết." Xuân Sinh gối đầu lên vai hắn, ánh mắt mờ mịt nhìn hắn, "Em muốn mình giống người mẹ, em xem anh như cục cưng của mình vậy. "
Trong tất cả những mối quan hệ mà cậu biết, thì mối quan hệ gần gũi và thân thiết nhất là quan hệ mẹ con.
Lúc cậu ôm Ngụy Đình Chi, cậu rất muốn hôn hắn, hôn mắt, mũi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-sinh/2932752/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.