Giáng Sinh năm nay của nhà họ Ngụy có thêm Xuân Sinh nên nó trở nên vui vẻ hơn rất nhiều, công viên giải trí sáng đèn tràn ngập tiếng nói cười vui vẻ, trong không khí cũng tràn ngập mùi hương kẹo dẻo ngọt ngào.
Xuân Sinh rất thích ăn kẹo bông gòn vì chúng mềm mại như mây vậy, lúc xếp hàng để nhận kẹo thì cậu thấy mấy người trước mặt cậu đều nhận được một cây kẹo rất lớn, cậu vừa xếp hàng vừa huyên thuyên nói với Ngụy Đình Chi.
"Đình Chi, còn năm người nữa là đến em rồi, em muốn ăn một cây kẹo thiệt là lớn."
Ngụy Đình Chi không trả lời lại cậu, nhưng hắn làm cho người ta có cảm giác hắn đang rất chăm chú lắng nghe từng câu từng chữ mà cậu nói, hắn trời sinh bản tính lạnh lùng, sự quan tâm chăm sóc của hắn giờ đây chỉ dành cho một người, hỗn hợp cảm xúc kết hợp lại với nhau tạo nên một phản ứng hóa học tuyệt vời, mỗi khi người ta nhìn thấy hắn trong công viên giải trí đều thấy rất không thực tế, nhất là mấy đứa cháu của Ngụy Đình Chi.
Bọn chúng chưa bao giờ thấy Ngụy Đình Chi chơi xe điện đụng bao giờ cả, chứ đừng nói đến việc xếp hàng nhận kẹo bông gòn, hơn nữa chú của bọn chúng rất ghét người ồn ào, nhưng sao lại ở bên cạnh một người nói nhiều như vậy, cứ lẩm bẩm không có hồi kết, cũng không biết vì sao cái người tên Xuân Sinh này lại có thể nói nhiều như vậy, nhưng mà chú của bọn chúng lại không thấy phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-sinh/2932750/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.