🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tề Mạt sợ hãi hoàng thất, nhưng lại thật lòng biết ơn nhà họ Thẩm, nên hắn do dự.



Nhưng Hoàng đế sao có thể cho hắn cơ hội do dự.



Nửa tháng sau, nhà họ Thẩm bị diệt môn, chỉ sau một đêm, ở Vô Hồ không còn chút tiếng tăm nào nữa.



Tề Mạt chạy đến, cũng chỉ cứu được Thẩm Ly thoi thóp trong đống đổ nát, nhưng Thẩm Ly, đã bị dày vò đến mức chỉ còn lại một hơi thở…



Phải nói, thủ đoạn của Hoàng đế không ai sánh bằng, sau chuyện này, tất cả mọi người đều cho rằng Tề Mạt đứng sau làm con d.a.o cho Hoàng đế, nhưng lại không biết hắn chỉ là thay Hoàng đế gánh lấy cái danh tàn nhẫn này.



Khi Tề Mạt nói những điều này, khóe miệng hắn luôn nở một nụ cười tự giễu, ta không hiểu hắn kể những điều này với ta là có ý gì.



Chẳng lẽ muốn dùng khuôn mặt của ta, để bù đắp cho sự áy náy trong lòng hắn sao? Thật nực cười.



Tề Mạt nói: “Trường Ca Nhi, nhiều năm trước, ta cũng từng vui vẻ.”



Cuộc đời của hắn, từ ngày tân đế đăng cơ, đã không còn do mình làm chủ nữa rồi.



Ta nép vào lòng hắn, thân thể run lên không tự chủ được, lòng lạnh buốt, nói: “Vương gia, thiếp không hiểu, thiếp sinh ra đã không có quyền được vui vẻ.”



Tề Mạt siết chặt vai ta, như muốn dung hòa ta vào cơ thể hắn vậy, ôm ta thật chặt, gọi ta hết lần này đến lần khác: “Trường Ca Nhi, Trường Ca Nhi…”



Ta mở đôi mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-nuong-tam-thien/3736654/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuân Nương Tam Thiên
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.