XUÂN MUỘN – 06
Con đường gồ ghề. Sáng hôm sau, khi còn đang chìm trong giấc ngủ mơ màng thì Tưởng Vọng Thư đã nghe thấy những tiếng động sột soạt. Hẳn là Tưởng Kỵ đã thức dậy và chuẩn bị đến cửa hàng. Tưởng Vọng Thư mơ màng dụi mắt, cố gắng kéo mình ra khỏi giấc ngủ. Cô cũng muốn cùng Tưởng Kỵ đến cửa hàng xem sao. Miễn cưỡng ngồi dậy khỏi chăn, cô ngồi thừ người một lúc, lắng nghe tiếng Tưởng Kỵ gấp chăn màn rồi nhẹ nhàng bước xuống cầu thang. Cô cũng từ từ bắt đầu mặc quần áo. Trong nhà chỉ có một nhà vệ sinh, tất nhiên cũng chỉ có một chỗ để vệ sinh cá nhân. Tưởng Vọng Thư cảm thấy bụng mình hơi khó chịu, từ trên lầu đi xuống đến trước cửa nhà vệ sinh, đang định gõ cửa bảo Tưởng Kỵ nhanh lên thì cô bỗng nghe thấy một tiếng rên. Cánh tay đang giơ lên của Tưởng Vọng Thư khựng lại giữa không trung, toàn thân cô đờ ra một giây, rồi không kiềm chế được mà nghiêng người về phía trước, muốn nghe rõ hơn tiếng động ấy. Rồi cô lại nghe thấy một tiếng rên nữa. Trầm đục, khàn khàn, thấm đẫm d*c v*ng, khiến tai Tưởng Vọng Thư đỏ rực. Dù trời chỉ vài độ nhưng cô cảm thấy toàn thân mình như đang bốc cháy, giống như cả người đang bị thiêu trên lửa. Tưởng Vọng Thư không phải cô gái ngây thơ không biết gì, mấy loại phim ảnh kia cô cũng từng xem không ít. Chỉ một tiếng rên thôi, cô đã hiểu Tưởng Kỵ đang làm gì trong nhà vệ sinh. Nhưng không hiểu sao, cô không nhúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-muon-ky-hua/5198479/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.