Biên tập: Mr.Downer
Bọn họ đứng trong một mảng tối tăm dưới mái hiên, Doãn Tĩnh cảnh giác nhìn bốn phía, chỉ lo xuất hiện tình huống khác thường.
Hoàn toàn không thể quay lại —— Nơi bọn họ đứng lúc trước đã biến mất không còn tăm tích, chỉ còn lại bóng tối kéo dài không dứt. Doãn Tĩnh nhặt một cục đá nhỏ ném về bên kia để thử sâu cạn, chỉ thấy cục đá kia đã bị nuốt chửng đến mức một chút tiếng vang cũng không có. Doãn Tĩnh quay đầu nhìn Diệp Phong Thành, muốn nghe chỉ thị kế tiếp của hắn.
Không dám tưởng tượng, nếu chính bản thân bọn họ đi vào, sẽ là kết cục như thế nào.
“Vào nhìn xem đã.”
Kỳ thực không cần Diệp Phong Thành nói, Doãn Tĩnh cũng biết gian nhà này giống như một hòn đảo biệt lập trôi nổi trên biển, là nơi duy nhất bọn họ có thể vào. Đều đã đến một bước này, đổi ý không thể làm nên chuyện, với lại cứ ngỡ ngàng lưỡng lự ở bên ngoài như vậy, không bằng đi vào trong tìm kiếm thực hư.
Cửa gỗ nặng nề khép lại sau lưng bọn họ, ngăn cách cả hai với ngoại giới làm người ta thấy bất an kia.
Đột nhiên bên trong sáng đến chói mắt, khiến Diệp Phong Thành phải nhắm mắt trong giây lát.
Làn gió ấm áp mang đến hương hoa thơm ngát trong trí nhớ, nhẹ nhàng phớt qua hai gò má của hắn, khiến cho hắn gần như quên mất bên ngoài bức hoạ vẫn là mùa đông giá rét đầy tuyết rơi. Hắn có dự cảm mãnh liệt, nơi này cất giấu một bí mật, một bí mật có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-dinh-tu-man-sinh/40835/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.