13
Tiết Ninh Tuyết trở về tìm phụ thân làm ầm ĩ, nói rằng Giang Từ Diễn khiến nàng mất mặt, nàng muốn Giang gia trả giá.
Nhưng Tiết phụ chỉ lắc đầu.
“Thôi đi con, Giang gia… chúng ta không chọc vào nổi.”
“Tiết gia ta tổ tổ tông tông đều trú tại thành Quế Châu, căn cơ thâm hậu; còn Giang gia bọn họ mới tới chốn này buôn bán vài năm, cớ sao lại bảo là không chọc vào nổi?”
“Con tưởng chữ Giang trong Giang gia là nhà nào? Ấy chính là *Giang* của Giang tướng công, Đồng Bình Chương Sự ở kinh thành!”
Tiết Ninh Tuyết sững người tại chỗ.
“Hơn nữa chuyện này vốn là các con gây trước, Giang Từ Diễn chỉ đ.á.n.h các con một trận rồi bỏ qua, đã là mở trời ân điển, các con còn không mau tạ ân trời đất!”
Ngoài cửa sổ, Tống Thiệu mặt mày xanh mét, nghiến răng đến nỗi hàm run lên.
Hai nắm tay cũng chậm rãi siết chặt lại.
Từ hôm đó trở đi, Giang Từ Diễn liền bắt đầu đọc sách.
Trong thư phòng đặt hai chiếc bàn, hắn ngồi bên kia đọc Thập Tam Kinh Chú Sớ, ta ngồi bên này xem tạp văn, đôi khi còn hỏi hắn những chữ nghĩa và đoạn khó.
Đúng vậy, ta cũng thích đọc sách.
Trước kia ta từng hỏi Tống Thiệu, chỉ là hắn luôn mất kiên nhẫn, đôi khi gấp quá còn nói: “Ngươi chỉ là nữ nhân, quét tước bếp núc là đủ, đọc sách làm gì!”
Còn bây giờ, Giang Từ Diễn kiên nhẫn giải thích cho ta từng chút một.
Ta hỏi hắn: “Ngươi vốn không muốn đi đường khoa cử, vì cớ gì nay lại làm điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-chang-muon/4861351/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.